Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Yêu điếm » Phần 10

Yêu điếm

Phần 10

Một buổi trưa tôi đang ngủ ngon thì điện thoại reo ầm lên.

– Alooooo!

– Mấy giờ rồi còn ngủ, Hiếu sang trở Bích đi mua giấy dán tường đi.

– Đợi Hiếu tý!

Tôi dậy lấy xe sang đưa chị đi mua giấy dán tường.

– Chọn màu này đi, hình cũng đẹp nữa.

– Thôi, Bích thích màu này.

– Thích thì mua đi.

Chị vẫn trung thành với màu vàng, tôi cùng chị đi ra quầy tính tiền, bỗng chị chạy sang bên kia người tôi đứng sát lại như thể đang tránh ai đó.

– Sao vậy? Bích trốn ai đấy?

Tôi liếc sang bên, thấy một anh tầm 30 tuổi đang chọn mua đồ cùng một chị mang bầu.

– Bích quen người kia à?

– Không, mình mau tính tiền rồi ra khỏi đây thôi Hiếu.

Tôi thấy chị lạ quá, lúc về tôi hỏi chị.

– Vừa nãy Bích làm sao thế?

– Không có gì đâu, Hiếu lo lái xe đi.

Chị sao thế không biết, về phòng chị, chúng tôi bắt tay vào xé hết giấy cũ rồi dán giấy mới vào, nhìn quanh phòng, như vừa được mặc chiếc áo mới, sáng vàng và thơm mùi giấy. Xong xuôi chúng tôi dọn dẹp đống giấy thừa rồi ngồi nghỉ, chị lôi con gấu bông ra ôm.

– Sao suốt ngày Bích ôm gấu thế?

– Ôm cho ấm.

– Thế Hiếu để làm cái gì?

Tôi làm mặt dỗi, chị bĩu môi rồi ngồi sát vào ôm tay tôi.

– Được chưa ông tướng? Lớn đầu còn dỗi.

– Hí hí, rồi.

Thời tiết cũng ngày càng lạnh, được chị ôm ấm phải biết.

– Thôi muộn rồi đấy, Hiếu về đi.

Thời gian lại trôi đi, hôm nay là noel, không khí ồn ào, náo nhiệt.

– Tối nay Bích nghỉ làm đi chơi noel với Hiếu được không?

– Sao hôm qua có kẻ dỗi với Bích cơ mà? Tưởng không gặp mặt nhau nữa.

– Thì hôm qua là hôm qua, hôm nay là hôm nay, khác nhau hoàn toàn, Bích nhận lời đi.

– Bích không biết nữa, để Bích hỏi bà chủ đã.

– Ừ, Bích hỏi đi.

Không biết tối nay chị có được đi chơi noel với tôi không, nếu chị không đi được chắc tôi ngồi nhà tự kỉ luôn. Ở nhà hóng tin của chị, cứ nhìn mãi cái điện thoại, cuối cùng điện thoại của tôi cũng reo lên, màn hình hiện số của chị.

– Alo! Sao rồi Bích?

– Bà chủ đồng ý rồi, nhưng Bích chỉ được chơi đến một giờ thôi.

– Ừ, vậy tối Hiếu sang đón Bích rồi mình đi nha.

– Ừ, hi hi.

Vui quá, tối được đi chơi noel với chị rồi. Tám giờ kém tôi phóng xe sang phòng chị, chào bà rồi tôi đẩy cửa phòng chị rất tự nhiên, vừa mở cửa thì đập vào mắt tôi là hình ảnh chị đang nude phần trên, trên người chị lúc này chỉ còn chiếc áo con đen tuyền và quần jean xanh nhạt. Tôi ngây người nhìn chị, da chị trắng nuột nà, điểm vài cái nốt duồi, vòng một chị tròn, nhìn mà ứ nước miếng, bụng chị hơi có tẹo mỡ, nhưng thế đã hút hồn tôi lắm rồi.

– Hiếu đóng cửa vào đi, lạnh quá.

Tôi như vừa lấy lại được hồn mình khi nghe chị nói. Tôi đóng cửa rồi ngồi lên giường, mắt vẫn dán vào chị, chị vẫn hồn nhiên soi gương.

– Bích có đẹp không?

Tôi gật gật, chị cười rồi tiến đến gõ vào chán tôi.

– Tỉnh lại đi ông tướng, đầu óc, ngồi đấy mà nghĩ linh tinh.

– Ơ… đâu có đâu.

Thực ra thì đang mơ tưởng nhiều thế lắm. Chị mặc áo vào, lại bĩu môi.

– Tưởng Bích không biết Hiếu đang nghĩ gì chắc.

– Hề hề, Bích chuẩn bị xong chưa?

– Rồi, mình đi thôi.

Chị khoác tay tôi kéo ra ngoài, đi qua phòng bà chúng tôi đồng thanh chào, bà cười đáp lại, chắc bà cũng biết tôi và chị yêu nhau, bà tinh ý lắm. Lên xe chị cho tay vào túi áo tôi, gió thổi vào mặt lạnh buốt, đêm nay trời ít sao quá. Chúng tôi đi đánh bóng mặt đường vài vòng, chị vẫn ôm tôi, ấm quá. Dọc đường, không khí noel khá tưng bừng, bản nhạc noel đi đến đâu cũng nghe thấy, nhiều gian bán đồ noel sáng rực ánh đèn, cách một đoạn lại có một nhóm nam nữ cầm chùm bóng bay to đùng mời chào, những ánh nửa đỏ rực từ những hàng ăn vỉa hè ấm nóng, những đôi uyên ương khác hạnh phúc cười đùa.

Chúng tôi đi gửi xe gần nhà thờ rồi nắm tay nhau đi bộ ngắm nghía mấy gian hàng bán đồ noel, ngắm chán chúng tôi mới vào nhà thờ. Tôi mua cho chị cái kẹo bông, đi đến cổng, đông nghịt, tôi phải nắm chặt tay chị cho khỏi lạc. Bỗng tôi có cảm giác như vừa bị ai… bóp mông. Ngoái lại nhìn, đông người quá, chả biết đứa biến thái nào, tôi chửi thầm đứa khỉ gió nào dám bóp mông mình, sống được 17 năm rồi và đây là lần đầu bị sàm sỡ, cũng hiểu được phần nào cảm giác của các bạn nữ.

– Hiếu tìm ai thế?

– Tìm kẻ vừa sờ mông Hiếu.

– Hả???

– Thật đấy, lúc đi qua cổng tự dưng bị sờ, quay lại nhìn đông người quá nên chẳng biết đứa biến thái nào.

Chị ôm bụng cười, cười shit ấy.

– Bích còn cười à? Bực.

Tôi tiện tay xé luôn miếng kẹo nhét vào mồm chị, chị ú ớ cấu tôi, nhưng mặc áo dày lắm, không xi nhê, hehe. Tôi dắt chị đi khắp nhà thờ, tượng ông già noel to đùng, sáng dực ánh đèn, cứ xoay tròn liên tục nhìn chóng cả mặt. Chị đến tạo dáng cute cho tôi chụp ảnh, trên tường những bức tranh chủ đề noel phong phú, chị thích thú chỉ trỏ.

– Bộ mấy con này biết bay thật hả Hiếu?

Chị chỉ vào mấy con tuần lộc.

– Ngốc thế, thế Bích có bay được không?

– *Cười cười*.

Tôi ngán ngẩm nhéo má chị kéo ra chỗ cây thông, cũng sáng rực ánh đèn. Vào trong nhà thờ, tượng thánh bóng loáng, vào chả có gì, chị kéo tôi ra ngoài. Rồi chị lại kéo tôi ra xem mấy tiết mục trên sân khấu, mấy bé trên đấy nhìn cũng xinh phết. Xem chán, chơi chán chúng tôi đi ra lấy xe, đã mười một giờ kém.

– Vào ăn ngô nướng đi Hiếu, nhìn ngon quá.

Tôi dừng xe, nhìn những chiếc ngô nướng vàng vàng điểm chút đen đen cháy xén bốc khói nghi ngút mà phát thèm. Cầm ngô trên tay, cảm giác ấm nóng, cắn một miếng, bùi bùi ngọt ngọt, nuốt trôi, ấm cái bụng, chị nhìn tôi cười, lúc nào chị cũng cười được, hay thật. Lúc tính tiền, tôi mua thêm hai cái cho chị. Lại vòng vèo vài vòng, nhiệt độ lạnh hơn hẳn, chị vẫn ôm tôi, không thấy nói gì, tự dưng hôm nay thấy im im.

– Sao im lặng thế?

– Không thích nói, đang suy nghĩ.

– Mọi hôm thấy nói nhiều lắm mà? Suy nghĩ cái gì thế?

– Kệ Bích, không biết, Hiếu lo lái xe đi, nói nhiều.

Chị hôm nay thấy trẻ con kiểu gì ấy. Về đến phòng chị chúng tôi vội đóng cửa lại cho ấm. Leo lên giường ôm chị quấn chăn nói chuyện linh tinh, ngồi được một lúc tay tôi lại táy máy đưa vào trong áo chị, da chị mềm mại. Chị không nói gì, nghĩ đến chị, công việc của chị, tôi thấy có lỗi và hơi khó chịu, tôi rút tay ra khỏi áo chị. Chúng tôi không nói gì, thêm một lúc tôi đứng dậy đi về, tự dưng thấy không muốn ở đây, bỗng chị ôm tôi từ phía sau.

– Nếu Hiếu không thích thì Hiếu có thể bỏ Bích, Bích không trách Hiếu đâu.

Tôi quay lại nhìn chị.

– Bích nói gì vậy? Hiếu không bỏ Bích đâu.

Tôi nhìn chị âu yếm rồi đặt lên môi chị một nụ hôn.

– Thôi Hiếu về đây, à tý nữa Bích phải đi làm nhỉ, Hiếu đưa Bích đi nhé.

Chị bất ngờ nhìn tôi.

– Hiếu chắc chứ?

– Ừ.

Tôi cười, chúng tôi lại leo lên giường ôm nhau thêm một lúc rồi tôi đưa chị đi làm, dọc đường tôi chỉ im lặng. Đến nơi, ánh đèn mờ nơi chị làm hắt ra, rồi tiếng nhạc, tiếng cười đùa, chị xuống xe, tôi chào chị rồi phóng xe đi luôn. Về nhà cũng đã một giờ hơn, má ngủ rồi, nằm trên giường tôi không tài nào chợp mắt được, cứ nghĩ về chị và mọi thứ, cố gắng mãi tôi mới có thể chìm vào giấc ngủ. Nhưng tôi lại bật dậy vì gặp ác mộng về chị, nhìn đồng hồ, 4:35 phút. Tôi không ngủ nữa mà ngồi thức đến sáng luôn, sẽ là một ngày mệt mỏi đây.

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất