Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Trọng Sinh Chi Ôn Uyển – Quyển 2 » Phần 190

Trọng Sinh Chi Ôn Uyển – Quyển 2

Phần 190

Đại phu tới trước cả Tư Thông , Tào Tụng liền hỏi đại phu xem thuốc này có vấn đề gì không, Tào Tụng biết thuốc này thật sự có vấn đề, trên danh nghĩa là thuốc bổ, nhưng thực tế cũng là thuốc lấy mạng người. Lấy thể chất của Đan Nương nếu ăn những thứ này, thể chất sẽ càng ngày càng kém, đừng nói hài tử, bản thân thể chất cũng sẽ bị suy yếu tới không chịu nổi, cứ tiếp tục ăn như vậy thì chỉ cần hai năm cũng phải đi gặp diêm vương rồi.

Tư Thông nhận được tin tức thì sắc mặt âm lãnh, nâng cao bụng mang thai, dựa vào người đỡ nàng. Bởi vì khoảng cách quá xa lại là phụ nữ có thai nên tới chậm một chút.

Đan Nương vừa nhìn thấy Tư Thông thì liền quỳ trên mặt đất. Tư Thông lạnh lùng nhìn Đan Nương đang quỳ trên mặt đất chọc người thương mến, một hơi thiếu chút nữa không thở ra được. Mình thật vất vả , mang thai khó chịu muốn chết, Tào Tụng không nhìn tới nàng, ngược lại tới thăm cái thứ đồ chơi hạ tiện này, thế nhưng lại vì thứ đồ chơi như vậy mà đánh cung nữ của mình. Nếu ban đầu không phải mình còn sợ bị ảnh hưởng tới tình cảm vợ chồng thì đã sớm đánh chết cái đồ không biết sống chết Đan Nương này rồi .

Đan Nương quỳ trên mặt đất, khóc tới nỗi lê hoa đái vũ: “Công chúa, cũng là lỗi của nô tỳ, chẳng qua là tâm tình công tử không tốt, công chúa, nếu muốn đánh muốn phạt toàn bộ nô tỳ xin nhận.”

Tư Thông nhìn Đan Nương đang khóc tới động lòng người thì cũng liền buồn nôn, cũng lười nhiều lời nữa: “Người tới, đem tiện tỳ này kéo ra ngoài đánh chết.”

Ánh mắt Tào Tụng đỏ ngầu: “Nàng dám?”

Tư Thông nhìn Tào tụng, ánh mắt rất lạnh lùng: “Bổn cung tại sao không dám? Các ngươi chết sạch rồi hay sao, mang xuống, loạn côn đánh chết.” Lời nói của Tư Thông vừa buông xuống thì người bên cạnh tất nhiên muốn lôi Đan Nương ra ngoài thi hành mệnh lệnh của Đan Nương .

Tào Tụng cũng bùng lên lửa giận: “Ai dám?”

Tư Thông phịch một cái đứng lên, chỉ vào Tào Tụng mắng: “Tào tụng, ngươi muốn làm gì đó, ngươi thật nghĩ tới mình là tài tử khó lường gì sao? Tào gia các ngươi nếu không có ta thì đã sớm ra ngoài đường xin cơm rồi, toàn bộ cũng thành ăn mày rồi, ăn của ta ở của ta dùng của ta còn chưa tính, ta còn giúp ngươi nuôi cái đồ chơi hạ tiện này, ngươi còn không biết chừng mực. Ngươi cho là ta không biết cái ý nghĩ xấu xa trong lòng ngươi sao? Chỉ lấy tính tình này của ngươi thôi khó trách Ôn Uyển xua đuổi ngươi như cỏ rác. Lúc đầu ta cũng bị mù mắt rồi mới gả cho ngươi ( đổ mồ hôi, ngươi đó là tự làm tự chịu ).” Tư Thông hôm nay thật là hối hận không thôi. Nếu ban đầu không làm rối lên thì muốn gả dạng người gì mà không gả được, làm sao phải nhặt một thứ Ôn Uyển không cần. Bây giờ còn để Ôn Uyển chặn ngang ở giữa của nàng, nàng đây là đang trải qua cuộc sống gì?

Tào Tụng nghe được tới ăn mày thì trên mặt lúc trắng lúc xanh. Chỉ vào Tư Thông nói: “Ngươi lặp lại lần nữa? Ngươi lặp lại lần nữa?”

Bà νú bên cạnh Tư Thông thật ra thì biết Tư Thông yêu phò mã, nếu không cũng không nhẫn nhịn hết lần này tới lần khác. Chẳng qua gần đây Tư Thông bởi vì Tào Tụng nhớ tới Ôn Uyển nên khiến cho Tư Thông rất căm tức. Hiện tại Đan Nương không biết sống chết lại làm rồi loạn, lúc này mới không che đậy khẩu khí nữa. Nếu tỉnh táo lại đoán chừng sẽ hỗi hận. Bà νú liền đi tới, nhỏ giọng nói mấy câu. Tư Thông thở hổn hển, nắm tay, giãy dụa trong mắt.

Đan Nương thấy tình thế, vội vàng khóc nói: “Công tử, Công Chúa còn đang mang thai, nếu bởi vì nô tỳ mà để cho Công Chúa động thai khí thì nô tỳ chết một vạn lần cũng không đủ.”

Đan Nương không nói lời nào còn tốt, vừa nói thì Tư Thông tức tới nỗi ngay cả bụng mình lớn như vậy cũng không quan tâm nữa, đạp một cước tới. Hai vợ chồng điểm này cũng rất ăn ý, đều là dùng chân.

Đan Nương nhận được một cước này thì so với Tử Vân còn may mắn hơn vì một chút cũng không có hộc máu, chỉ ngất đi thôi ( một phụ nữ có thai, có thể có bao nhiêu lực khí ).

Tư Thông khinh thường nói: “Bớt ở chỗ này giả chết cho ta, cũng vì ta nhân từ rộng lượng như vậy, nếu đổi thành Ôn Uyển thì đã sớm ném ra bãi tha ma cho chó hoang ăn, hơn nữa bãi tha ma đối với ngươi mà nói cũng là một nơi đến không tệ.”

Lời của Tư Thông vừa buông xuống thì người cũng đã ngã xuống đất , thoáng chốc chấn động.

Tào Tụng giận dữ, muốn túm lấy Tư Thông , hỏi nàng rốt cuộc muốn như thế nào? Lại bị nha hoàn bên cạnh Tư Thông chặn lại. Tư Thông cùng Tào Tụng cũng đã làm vợ chồng mấy năm rồi nên cũng coi như có chút hiểu rõ, sau khi thành thân cũng thu liễm bớt không ít tính tình, chỉ hi vọng cùng Tào Tụng trải qua cuộc sống cầm sắt hài hòa, cho nên đa phần đều nhẫn nhịn, nếu không thì Đan Nương cũng không biết là đã chết bao nhiêu lần.

Tư Thông tâm tình kich động quá lớn , lại bị kich thích quá sâu cộng thêm sắp tới tháng sinh nên đem tất cả những thứ trong bụng phát tác ra.

Mai Nhi đối với Ôn Uyển bỏ chạy tới thôn trang ngày mùng sáu , lại còn bắt theo cả trượng phu của mình đi để trải qua cuộc sống của hai người thì rất là hâm mộ. Nàng nghe Ôn Uyển nói, đó là hưởng tuần trăng mật.

La Thủ Huân mấy ngày nay ở trên người Mai Nhi cố gắng cày cấy, cũng hi vọng cày cấy được một thành quả đi ra ngoài để cùng Ôn Uyển kết làm thân gia. Cho nên mấy ngày nay thiếρ thất, thông phòng tất cả đều vứt qua một bên. Thấy Mai Nhi mặt ủ mày chau liền hỏi chuyện gì. Biết Ôn Uyển nói chuyện bai vợ chồng cùng nhau hưởng tuần trăng mật mà không bị người ngoài quấy rầy thì trong lòng La Thủ Huân muốn ói. Ôn Uyển không có chuyện gì thì toàn tập hợp mấy thứ chuyện ky kì cổ quái, lại còn làm hư vợ của hắn. Nhưng thấy Mai Nhi không được vui thì hắn cũng vội dụ dỗ nói: “Như vậy có gì quan trọng, ta cũng dẫn nàng đi hưởng tuần trăng mật như vậy”.

Mai Nhi liếc mắt một cái: “Được rồi , bớt dụ dỗ ta đi, ta có thể buông một cả nhà lớn nhỏ như chàng, tự mình chạy đi tự do tự tại, tới lúc đó chàng đừng có lại mang người nào ra ngoài phong lưu khoái hoạt làm mất mặt ta thì ta đã cao hứng rồi.”

La Thủ Huân ngượng ngùng. Hắn phát hiện từ sau hôm chuyện Ôn Uyển là Phất Khê lộ ra xong thì tính tình của vợ hắn càng lúc càng lớn, nhưng hắn lại không chán ghét mà ngược lại càng thêm thích nữa.

Bình nhi có chút bận tâm: “Phu nhân, thái độ gần đây của người đối với thế tử gia càng ngày càng tùy ý, vạn nhất truyền tới lỗ tai của lão phu nhân thì đối với phu nhân sẽ không hay.”

Mai Nhi vô tình nói: “Không sao cả, không phải chỉ là mấy câu nói tổn hại của vợ chồng thôi sao, không quan trọng.” Mai Nhi coi như là biết rồi, những nam nhân này thường chính là như vậy, thứ không chiếm được mới là tốt nhất, càng lạnh thì hắn lại có lòng theo đuổi. Nhớ tới một câu nói của Ôn Uyển , nam nhân chính là tiện, càng không coi hắn quan trọng thì hắn lại càng quấn lấy ngươi không bỏ ( Ôn Uyển kêu oan: ta chưa nói quá những lời này ).

La Thủ Huân buổi tối liền trở lại: “Phu nhân, tại sao trong ngọc tủy của ta lại không có rượu để uống rồi.” Trước kia một tháng có một bình. Hôm nay ngay cả một vò này cũng bị mất

Mai Nhi cười nói: “Là tự chàng nói không cần, hôm nay còn hỏi cái gì nữa, có muốn đổi ý cũng không được?”

La Thủ Huân cũng không nhớ được có chuyện như vậy, tới khi xác nhận là mình nói thì lập tức hối hận tới muốn đập bàn rồi.

Yến Kỳ Hiên đối với chuyện Ôn Uyển đi lên thôn trang cũng không có cảm tưởng gì, hiện tại hắn chỉ chuyên tâm trên việc vẽ tranh cùng với thư pháp, hi vọng có thể chân chính là được ra thành tích ở bên ngoài .

Yến Kỳ Hiên không biết có phải là do trực giác của mình hay không mà hắn thấy thế tử phi so với trước kia đối với hắn ôn nhu hiểu chuyện hơn rồi. So sánh với dĩ vãng, ừ, càng nhiều thêm một phần ân cần. Bánh ít đi, bánh quy lại. Yến Kỳ Hiên đương nhiên cũng càng ngày càng tôn trọng thế tử phi. Trắc phi cùng với thiếρ thất phu nhân thì toàn bộ đều lạnh nhạt xuống. Cứ thế tiến triển nên tình cảm hai người dần dần phát triển theo phương hướng tốt..

Ở trong Ôn Tuyền thôn trang xinh đẹp ,Ôn Uyển đứng ở trong sân, nhìn hoa thủy tiên trong chậu. Cảm thấy thời gian trôi qua thật là mau nha! Một trận gió thổi qua, liền rùng mình một cái đã bị Hạ Ngữ kêu di vào.

Ôn Uyển vào phòng. Thấy Bạch Thế Niên đi ra ngoài hơn nửa ngày rồi còn không có trở lại thì hỏi “Tướng quân đâu?” Tên kia, bình thường cũng đều quấn lấy mình, hiện tại thừa dịp mình ở trong phòng vẽ tranh nói đi ra ngoài một chút mà cũng không biết là đi đâu nữa.

Hạ Ngữ cũng lắc đầu, Hạ Dao nói có thể săn thú đi. Ôn Uyển nghe cũng không có suy nghĩ gì, người cũng lớn rồi, đất lại nhỏ như thế nên không lạc được. Về phần săn thú, hiện tại đã là mùa đông rồi, mùa đông tất cả các dã thú đều đi ngủ đông nên cũng sẽ không có nguy hiểm gì, về phần săn bắn được con mồi, nâng mấy đụng tuyết về thì còn có thể còn con mồi coi như xong đi.

Bên trong nhà đang đốt cháy hương liệu lá ngải cứu cùng với hoa bách hợp, có một mùi vị ngọt làm cho người ta buồn ngủ. Ôn Uyển cầm lấy một quyển sách dạy đánh cờ. Lẳng lặng nằm nửa người ở trên giường gạch xem, cảm thấy không thú vị. Liền gọi người đi vào, kêu các nàng kể chuyện xưa một chút, bất kể là chuyện trước kia hay hiện tại hay chuyện ly kỳ, chuyện bịa, bát quái cũng tốt để giết thời gian, nghe một chút cũng thấy có hương vị, thỉnh thoảng còn hỏi lại mấy câu.

Hạ Ảnh đi vào, đem hai nha hoàn kia kêu ra ngoài, hai nha hoàn này là người chuyên giải buồn cho Ôn Uyển , âm thanh nói chuyện cũng rất êm tai, dễ nghe như chim hoàng oanh. Bình thường khi Ôn Uyển nhàm chán thì sẽ kêu bọn họ tới nói một chút tin tức bát quái để nghe, đương nhiên là tất cả những chuyện thú vị lớn nhỏ ở trong kinh thành, đối với những chuyện xảy ra ở trong kinh thành thì mọi chuyện Ôn Uyển đều biết rất cặn kẽ. Bát Quái nha, Ôn Uyển hoàn phiền não thì lắng nghe để tiêu tốn chút thời gian, hòa hoãn tâm tình. Bình thường thời điểm bận rộn thì tự nhiên cũng không có chú ý tới tin tức bát quái . Cái điểm này thật ra thì rất tốt.

Hạ Dao tới đây, cho Ôn Uyển hỏi những chuyện xảy ra gần đây trong kinh thành “Quận chúa, đây là những chuyện xảy ra ở kinh thành hai ngày này?”

Ôn Uyển nhận thư báo, thấy trong thư báo có Tào Tụng đánh Tư Thông một bạt tai, Tư Thông té ngã trên đất, động thai khí. Khiến Tư Thông khó sinh, Hoàng Đế dưới cơn nóng giận đem Tào Tụng giam vào thiên lao , toàn bộ người Tào gia cũng bị bắt giam lại.

Đối với tin tức kia ngày hôm nay cũng để cho Ôn Uyển nhớ lại một bộ phim trên truyền hình 《 say đánh Kim chi 》, chẳng qua bây giờ không phải là say đánh kim chi mà là giận đánh kim chi, vì một tiểu tam mà giận đánh kim chi……

Ôn Uyển lắc đầu đưa đồ trong tay đặt ở trên bàn: “Ngươi thấy thế nào?”

Hạ Dao cau mày, uổng công nàng trước kia cũng cảm thấy Tào Tụng không tệ lắm, này hoàn toàn là không biết trước được, vì một nha hoàn ấm giường thế nhưng lại đánh công chúa.

Ôn Uyển vừa thấy thần sắc của Hạ Dao: “Ngươi cho rằng nha hoàn bà tử bên cạnh Tư Thông Công Chúa cũng đều là người chết, để một thư sinh tay không tấc sắt có thể đánh được Tư Thông ? Cũng không biết ai lại đi đồn bậy như vậy đâu!”

Hạ Dao một mực thấy may mắn, cộng thêm việc không liên quan đến mình, nên không có suy nghĩ nhiều, hôm nay nghe được Ôn Uyển vừa nói như thế liền cười: “Đoán chừng nếu Công Chúa cố ý để cho người ta truyền đi chính là muốn hoàng thượng ra mặt trừng phạt Tào Tụng, cho hắn biết tốt xấu rồi.” Nếu không, Hạ Dao thật nghĩ không ra , tại sao phải có tin đồn như vậy tản ra ngoài?

Ôn Uyển thở dài nói: “Giữa phu thê, nếu đi tới một bước này, cũng coi như là người lạ rồi.” Giữa phu thê, không thể tồn tại lòng tranh giành cao thấp, cuộc sống của hai vợ chồng không phải là tranh đoạt xem ai thắng, người nào lùi lại một bước thì cũng có quan hệ gì, đối với Ôn Uyển mà nói thì chỉ cần không phải là vấn đề nguyên tắc thì những chuyện khác đều có thể thương lượng. Nên thối lui nàng nhất định sẽ thối lui. Không cần bận tâm mặt mũi vân vân để cưỡng bức đối phương phải cúi đầu.

Bạch Thế Niên từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy thần sắc quái dị của Ôn Uyển , liền kinh ngạc hỏi”Đã xảy ra chuyện gì, sao lại nhìn ta như vậy?”

Ôn Uyển hiện tại cũng có chút hả hê, đây không phải là có một vở kịch miễn phí thật tốt để nhìn sao “Tào Tụng ăn gan hùm mật gấu, vì tiểu tam mà đánh Đại Công Chúa một cái tát. Hiện tại cả kinh thành đều vì chuyện này mà huyên náo ầm ĩ.” thời điểm sáng sớm hôm nay Tư Thông cũng sinh được một đứa con trai nhưng sau đó cũng im hơi lặng tiếng luôn.

“Theo như ta thấy chỉ là một chút va chạm giữa phu thế, không cần phải vì cái này mà bị xử tử, nếu như vậy thì sau này ai còn dám cưới công chúa, chẳng lẽ nửa đêm ngủ còn nhắc nhở mình là không thể vô lễ đối với công chúa, hoặc lúc sơ ý đụng đầu vào nhau là có thể gặp chuyện tội đáng chết vạn lần.” Bạch Thế Niên nhìn Ôn Uyển cười đến vui vẻ như vậy liền kỳ quái hỏi . Lẽ ra Ôn Uyển không phải là người như thế, nhất định là có kẽ hở , nhưng vẫn chân thành nói chuyện.

Ôn Uyển nghiêng đầu, ánh mắt chớp chớp mà nhìn Bạch Thế Niên “Lão công, chàng có biết phụ thân của Tào Tụng là Tào Ngâm ở thời điểm ta sáu tuổi đã hướng ông ngoại Hoàng Đế xin thỉnh cầu ban hôn, ông ngoại Hoàng Đế nói chờ sau khi ta qua mười lăm tuổi, nếu hắn khảo trúng được tiền tam giáp mà ta nguyện ý thì sẽ gả. Nếu không phải ta không muốn gả cho hắn mà dùng một kế sách nhỏ để cho chính hắn không muốn cưới. Cuối cùng Đại Công Chúa gả cho hắn, nói không chừng hiện giờ hài tử của ta và hắn cũng được ba bốn tuổi rồi.”

Bạch Thế Niên nghe xong lời này thì lập tức ý tưởng xoay chuyển “Một người không có tôn ti như vậy thì nên xử tử . Dám coi rẻ hoàng tộc, lại càng đáng chết. Hoàng thượng nhất định sẽ không nhẹ nhàng mà tha thứ.”

Ôn Uyển ha hả cười không ngừng”Thật là nhỏ mọn. Thật ra thì chuyện này nháo thành bộ dáng như hiện nay chủ yếu là do cách nghĩ của Tư Thông như thế nào thôi? Nếu nàng muốn náo lớn thì cả nhà Tào Tụng đều phải chết. Nếu nàng nguyện ý để chuyện nhỏ hóa không thì đoán không chừng chuyện này cũng chỉ hời hợt rồi bỏ qua. Chẳng qua cho dù Tư Thông nàng có thể tha được cho Tào Tụng thì đoán chừng để cho nàng tiết được khẩu khí này thì nữ nhân kia có thể mất mạng rồi.”

Nhìn bộ dáng tiếc hận của Ôn Uyển , Bạch Thế Niên có chút kỳ quái “Nàng biết nữ nhân kia?”

“Nói như thế nào đây a, nàng là một nữ nhân có nội tâm cao ngất, mệnh lại bạc như giấy. Năm đó một là ta cảm thấy Tào Ngâm hướng ông ngoại Hoàng Đế cầu hôn là có mưu đồ, hai cũng bởi vì không thích thư sinh mặt trắng, ba bởi vì Tào Tụng có một nha hoàn yêu thích. Khi đó ta tới nhà hắn làm khách, thấy nữ nhân kia không có quy củ thì rất tức giận nên liền mở miệng châm chọc mấy câu.” Ôn Uyển lắc đầu, đối với hành động ban đầu của mình có chút không giải thích được.

“Không có nhìn trúng là tốt.” Nếu không phải có cái nha hoàn này làm náo loạn thì nơi này làm gì còn có chuyện của mình, lập tức liền cảm thấy may mắn, lại vô cùng cảm tạ cái nha hoàn có nội tâm cao ngất kia.

Ôn Uyển nghĩ đến một chuyện: “Bạch Thế Niên , nếu ta làm cho chàng giận tới điên lên thì chàng có thể động thủ đánh ta hay không?” Mặc dù Tào Tụng không phải là thật sự đánh Tư Thông nhưng Ôn Uyển cũng không ngại hỏi câu này. Tất nhiên là Ôn Uyển có thể đoán được là có hay không? Trừ phi là Bạch Thế Niên mất đi lý trí.

Bạch Thế Niên nhìn Ôn Uyển cười nói: “Nam nhân mà đánh nữ nhân thì đâu còn gọi là nam nhân, đó là kẻ bất lực rồi, yên tâm, cho dù ta có tự đánh bản thân mình thì cũng không nỡ đụng tới đầu ngón tay út của nàng.” Nói xong còn cắn lỗ tai Ôn Uyển mập mờ mà nói hai câu.

Khuôn mặt Ôn Uyển thoáng chốc đỏ lên, tức giận đẩy hắn ra: “Chàng làm sao đang nói chuyện đứng đắng, cái gì cũng có thể hướng……” Khụ, không phải là da mặt nàng quá mỏng rồi, xem ra cần phải huấn luyện thêm, nếu không thì ở trước mặt nam nhân có da mặt dày này nàng chỉ có chịu thiệt thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300

Tags: , , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất