Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Trọng Sinh Chi Ôn Uyển – Quyển 2 » Phần 175

Trọng Sinh Chi Ôn Uyển – Quyển 2

Phần 175

Yến Kỳ Hiên biết Ôn Uyển đáp ứng gặp hắn, liền cảm thấy thân thể đều khỏe lại rồi. Chỉ nghe nói Ôn Uyển mời vợ chồng bọn hắn cùng đi, La Thủ Huân cũng là cả hai vợ chồng cùng đi đấy. Hắn liền do dự một chút, không biết có nên mang thế tử phi cùng đi hay không?

Yến Kỳ Hiên nghĩ nửa ngày, mới hỏi La Thủ Huân hắn có nên dẫn theo thế tử phi cùng đi hay không? La Thủ Huân nhìn Yến Kỳ Hiên như nhìn một người ngu ngốc: “Đã nói, muốn cùng Bạch Tướng quân cùng nhau chiêu đãi chúng ta. Thái độ Ôn Uyển rất rõ ràng. Ngươi còn ý định làm cái gì? Chẳng lẽ đến bây giờ, ngươi còn có ý nghĩ xấu sao? Ta cho ngươi biết, nếu chỉ muốn gặp mặt Ôn Uyển để đem sự tình hỏi cho rõ ràng, ta đáp ứng ngươi. Nhưng mà, nếu ngươi có cái ý nghĩ gì không nên, thì đừng nên đi gặp nàng. Tránh mang đến phiền toái cho Ôn Uyển .”

Yến Kỳ Hiên nghẹn họng.

La Thủ Huân biết rõ ý tứ của Yến Kỳ Hiên: “Yến Kỳ Hiên, làm người phải có lương tâm. Ôn Uyển vì ngươi làm đã đủ nhiều rồi. Bây giờ nàng thật vất vả gả cho người khác, Bạch Thế Niên đối với nàng cũng rất tốt. Chúng ta đi gặp, chỉ bởi vì chúng ta đã từng là bằng hữu của nàng. Nếu ngươi còn tâm tư như vậy, ngươi vẫn không nên đi gặp nàng. Làm cho vợ chồng bọn họ bất hòa, ta cũng thành tội nhân.”

Yến Kỳ Hiên bị La Thủ Huân trách móc, liền thở ra một hơi: “Ta không phải, ta không có ý này. Ta cũng chỉ muốn gặp, muốn gặp Phất…. Ôn Uyển.”

La Thủ Huân tức giận trừng liếc Yến Kỳ Hiên: “Ngươi gặp, ngươi gặp như thế nào? Ngươi là óc heo à? Ôn Uyển ghi rõ ràng bên trong thiếρ mời. Vợ chồng nhà người ta mở tiệc chiêu đãi ngươi, vợ chồng ngươi không cùng nhau đi tới. Ngươi còn muốn một thân một mình đi đến. Một mình ngươi đi tới làm cái gì? Ôn lại chuyện cũ? Ôn lại tình cũ sao? Ngươi đã có lỗi với nàng, ngươi còn muốn cho nàng hận ngươi cả đời sao?” Mặc dù nói La Thủ Huân hiểu Yến Kỳ Hiên, nếu đổi lại là ai cũng đều tin tưởng cha mẹ của mình. Thế nhưng Yến Kỳ Hiên quá không may, đụng phải cha mẹ như vậy. Nhưng đứng ở góc độ của Ôn Uyển mà nói, Ôn Uyển đã hết lòng cố gắng. Nếu như sau này làm bằng hữu, còn có thể tiếp tục kết giao. Nếu nghĩ đến những cái không có kia, vẫn đừng nên nghĩ đến.

Trong khoảng thời gian này Yến Kỳ Hiên luôn bị La Thủ Huân mắng, sau đó an ủi, cuối cùng lại tẩy não. Không nói thì thôi thật đúng là có chỗ hữu dụng. Nhưng mà hôm nay, sắp gặp được Ôn Uyển, trong nháy mắt hắn lại bối rối và mê mang, thậm chí đáy lòng còn có lo lắng cùng sợ hãi.

La Thủ Huân thấy bộ dáng Yến Kỳ Hiên như vậy liền giận dữ: “Ngươi thực sự còn nghĩ đến việc tiếp tục tiền duyên. Yến Kỳ Hiên. Ngươi đã có vợ có con, nàng cũng đã lập gia đình. Ngươi mau dập tắt cái ý nghĩ đấy đi, về sau coi như thân thích mà qua lại. Ngươi còn giữ tâm tư ấy, ta cũng nhịn không được muốn đánh ngươi. Năm đó Ôn Uyển vì sao lấy mạng cứu chúng ta. Ôn Uyển vì ngươi trù tính bao nhiêu. Ngươi có hôm nay, ngươi bây giờ vẫn là thế tử Thuần Vương, tất cả đều dựa vào Ôn Uyển trợ giúp. Nếu như ngươi bây giờ còn ý nghĩ xấu, ngươi cũng đừng có đến nhà gặp Ôn Uyển. Tránh khỏi lại bị ngươi đem đến tai họa. Ta cũng không muốn làm bằng hữu với ngươi nữa rồi.”

Yến Kỳ Hiên thời gian này suy nghĩ rất nhiều, nếu như không phải hắn quá tín nhiệm phụ vương cùng mẫu phi, không tin Ôn Uyển nói, cũng sẽ không bỏ lỡ duyện phận này. Tất cả đều là lỗi của hắn. Hắn không có mặt mũi gặp Ôn Uyển. Nhưng mà hắn lại muốn thấy Ôn Uyển. Một mực xoắn xuýt cùng giày vò. Yến Kỳ Hiên nghe được La Thủ Huân mắng hắn như vậy, trong nội tâm rất là khó chịu: “Ta không có, ta không có ý nghĩ khác. Ta chỉ là muốn gặp Ôn Uyển. Đúng như lời ngươi nói đấy, mặc kệ sự tình lúc trước thế nào, nàng còn sống, chỉ cần nàng còn sống, biết rõ nàng sống rất tốt, ngẫu nhiên cũng có thể gặp nàng, đã là tốt nhất rồi. Ta làm sao còn có ý nghĩ xấu kia.” Hôm nay Ôn Uyển cũng đã lập gia đình, hơn nữa là còn gả cho một nam nhân si tình với nàng như vậy. Cho dù so với bất kỳ phương diện nào, hắn cũng không sánh bằng.

La Thủ Huân lại thở dài một tiếng: “Chỉ là muốn ngươi nghĩ kỹ, khi đến nên dùng thái độ gì. Dựa theo suy nghĩ của ta. Dù sao các ngươi cũng có họ hàng. Ngươi về sau cùng Ôn Uyển coi như là thân thích mà đi lại. Còn ta và Ôn Uyển, dù sao phu nhân ta cùng Ôn Uyển cũng là bẳng hữu thì đi lại như vậy, sẽ danh chính ngôn thuận, những thứ khác thì đừng nghĩ tới nữa. Nếu không, đối với thanh danh Ôn Uyển tóm lại sẽ không tốt. Bây giờ không thể so sánh với năm đó, Ôn Uyển rốt cuộc là nữ tử, cũng nên vì thanh danh của nàng mà suy nghĩ.”

Yến Kỳ Hiên gật đầu đáp ứng. Đợi La Thủ Huân đi rồi, Yến Kỳ Hiên đi gặp thế tử phi. Nói rõ ý đồ, ngày mai cùng hắn đi đến phủ Quận chúa làm khách.

Thế tử phi Giang Lâm có chút kinh ngạc, nhưng lại rất sảng khoái mà đáp ứng: “Được.” Yến Kỳ Hiên thấy nàng đáp ứng sảng khoái như vậy, trong lòng lại có chút áy náy.

Thiếρ thân nha hoàn bên người Giang Lâm có chút cảm thấy ủy khuất vì thế tử phi. Giang Lâm cười cười: “Thế tử có thể để cho ta đi cùng hắn, là đã tôn trọng ta. Về phần Quận chúa, ngươi yên tâm đi. Quận chúa không giống những nữ nhân hậu viện kia. Một nữ tử kiêu ngạo như vậy, thời điểm thế tử thành thân đã buông xuống rồi. Không có khả năng có những thứ khác.” Nếu như Ôn Uyển Quận chúa thực có ý gì, thì cũng không phải là Ôn Uyển Quận chúa. Lại nói bên người nàng có một nam nhân chung tình như vậy, làm sao có thể nghĩ đến một nam nhân đã sớm lấy vợ sinh con. Nếu thật như thế, nàng sẽ tìm cách gả cho thế tử, mà không phải như bây giờ, một mực không đem thân phận ra công bố.

Ở trên xe ngựa, La Thủ Huân cầm lấy tay Mai nhi: “Phu nhân, nàng nói có phải ta đang nằm mơ hay không à? Ta rất lo lắng, ta lo lắng ta đang nằm mơ ah! Nàng véo véo ta một cái đi.”

Mai nhìn La Thủ Huân từ khi ra ngoài đến bây giờ tinh thần vẫn thấp thỏm bất an, không biết nên cười hay nên khóc. Dĩ nhiên, trong nội tâm vẫn cảm thán. Nàng biết rõ, Phất Khê công tử là bằng hữu trượng phu kính trọng nhất cũng khâm phục nhất. Có thể đi gặp Phất Khê, người vốn đã chết rồi nhưng bây giờ lại còn sống như kì tích, đối với La Thủ Huân mà nói, xác thực là rất kich động.

Bạch Thế Niên thấy Ôn Uyển trang điểm như vậy liền sửng sốt. Ôn Uyển mặc một bộ sa y màu hồng nhạt, váy gấm hoa buông xuống như nước, bách điệp cùng kim tuyến bao quanh vài đám tường vân, cổ áo cùng mép váy còn thêu mấy đóa mẫu đơn nở rộ. Ba ngàn sợi tóc búi thành một búi tóc phi tiên. Điểm thêm trâm cài trân châu càng thêm xinh đẹp, trên đầu cài một cây Kim Phượng trâm. Cái cây Kim Phượng trâm này dùng tơ vàng chế thành, đầu đuôi khảm ngọc thạch màu hồng, mắt dùng trân châu, trong miệng phượng ngâm trân châu, sợi san hô bằng bảo thạch hồng rủ xuống. điểm thêm cho trâm cài tóc Kim Phượng trên đầu, trên tai đeo mấy khuyên tai bằng trân châu.

Bạch Thế Niên vẫn là lần đầu tiên thấy Ôn Uyển mặc đẹp lộng lẫy quý giá như vậy ( đêm tân hôn không tính), tuy bộ dạng này mặc rất có khí thế, cũng rất uy nghi. Nhưng mà Bạch Thế Niên nhìn thấy vậy thì có chút ngẩn ngơ. Đây mới là bộ dạng đối ngoại của Ôn Uyển. Ngày thường Ôn Uyển trang điểm rất tùy ý. Chỉ khi vào hoàng cung, tuy mặc cung trang, nhưng đồ trang sức trên người cũng không có nhiều như vậy. Hôm nay vì sao lại thế? “Vợ, hôm nay chỉ gặp khách thôi, mà còn là mấy bằng hữu cũ của nàng nữa.”

Ôn Uyển hiểu ý cười cười: “Chàng nghĩ nhiều rồi, nhưng có một số việc không thể tùy ý. Bằng không, dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm, cũng sẽ để lại nhiều phiền toái nữa.” Không phải nàng nhẫn tâm, mà hiện tại nàng không biết Yến Kỳ Hiên có thái độ gì. Sớm đem thái độ của mình bày ra. Hi vọng Yến Kỳ Hiên có thể nghĩ thông suốt, như vậy mọi nhà mới tốt.

Bạch Thế Niên nhéo mặt Ôn Uyển, cảm thấy trên mặt vợ mình gần đây thịt nhiều hơn( Ôn Uyển cũng biết, nhưng không thể giảm xuống được): “Giữa phu thê nói cảm ơn cái gì, cái này còn không có xem ta trở thành người nhà. Nếu nàng dám nói thế, xem ta buổi tối như thế nào thu thập nàng.”

Ôn Uyển lập tức ngậm miệng. Trong lòng liền muốn ói. Thật choáng nha nhiều năm không có chạm qua nữ nhân, cho nên ngoại trừ mấy ngày kinh nguyệt ra, mỗi ngày đều quấn quýt lấy nàng. Nếu không phải nàng có thái độ kiên định dùng việc phân phòng ngủ uy hiếρ, thì còn không biết bị hắn giày vò thành cái dạng gì rồi.

Thời điểm La Thủ Huân và Mai nhi đến. Yến Kỳ Hiên và Giang Lâm còn chưa tới. Mai nhi đã sớm muốn tới bái phỏng, chỉ vì Ôn Uyển nói nàng gần đây bề bộn nhiều việc, cho nên một mực đều không gặp nhau. Hôm nay vừa thấy Ôn Uyển ngay cả lông mày đều mang theo ý cười, có cảm giác cả người so với dĩ vãng nhu hòa rất nhiều, xác thực mà nói cái cảm giác cô tịch cùng xa cách trên người Ôn Uyển đã tiêu tán rồi. Dùng một câu để hình dung, chính là rất có nhân khí.

Lúc chào nhau, con mắt của La Thủ Huân vẫn rơi vào trên người Ôn Uyển. Trên mặt tràn đầy nghi hoặc, nhìn thế nào thì cũng không thấy nửa phần cao ngạo lạnh lùng của Phất Khê lúc trước. Ngược lại chỉ thấy một Tôn Quý Quận chúa ung dung quý phái, rất có khí thế. La Thủ Huân thật sự tìm không thấy một điểm giống nhau.

Ngược lại Bạch Thế Niên có thể hiểu được tâm tình của La Thủ Huân. Nghĩ lại hơn một tháng trước. Thời điểm hai người gặp mặt, La Thủ Huân vẫn còn thương tâm rơi lệ tưởng niệm Phất Khê, bây giờ bằng hữu chết nhiều năm như vậy vẫn còn sống, sao có thể không làm cho hắn kich động? Kích động đến thoáng chốc thất thần cũng là bình thường.

Mai nhi thấy La Thủ Huân ngây ngốc liền đẩy hắn. Trượng phu của Ôn Uyển đang ở bên cạnh, hắn cứ nhìn thẳng vào Ôn Uyển như vậy, để nam chủ nhân mất hứng sẽ không tốt.

Ôn Uyển thấy La Thủ Huân so với trước kia càng khôi ngô hơn, cũng cường tráng hơn rồi, điều duy nhất không thay đổi, là chí khí sảng lãng ẩn giữa hai đầu lông mày vẫn giống như tám năm trước.

La Thủ Huân trước khi đến rất kich động. Một mực đi theo Mai nhi nói chuyện, bây giờ nhìn thấy người rồi. Ngược lại không biết nói cái gì. Nghĩ nửa ngày, cuối cùng vẫn nói ra lời muốn nói nhất: “Ôn Uyển, ngươi thật là Phất Khê sao?”

Ôn Uyển cười rất xinh đẹp: “Chỉ là chín năm không gặp, thay đổi một bộ trang phục, liền không nhận ra ta rồi.” Nhớ tới chuyện lúc trước, nàng cười càng thoải mái: “Dù thế nào, cái bản lĩnh cách mười dặm có thể ngửi thấy mùi nữ nhân khác của ngươi, làm sao lại không ngửi thấy mùi hương của ta. Ngày thường mổ nhạn, không nghĩ tới lại bị nhạn mổ. Có phải rất buồn bực hay không?”

Mai nhi nhìn Bạch Thế Niên thoáng chốc đen mặt liền che miệng cười.

Bạch Thế Niên vốn cho rằng Ôn Uyển chỉ trả lời xác nhận, không nghĩ tới lại bắn ra vài câu như vậy nên lập tức đen mặt. Nhưng thấy Mai nhi cười hắn, thì ưỡn ngực, bảo trì gương mặt băng sơn không biểu tình.

La Thủ Huân rõ ràng thở phào nhẹ nhõm: “Thật sự là Phất Khê. Ngươi thật không có chết. Ngươi thật sự không có chết ah! Vẫn phải nhìn tận mắt ta mới yên tâm.” Cảm thán xong, liền lớn giọng trách: “Ngươi cái người này làm sao nhẫn tâm như vậy, ngươi nói xem sao nhẫn tâm như vậy, ngươi có biết ta vì ngươi mà rơi biết bao nhiêu nước mắt, vì ngươi mất sớm rất đau lòng hay không? Ngươi làm sao ngay cả điều đó cũng không hiểu vậy. Ngươi quá nhẫn tâm rồi. chưa thấy qua người vô lương như ngươi vậy.”

Ôn Uyển mỉm cười: “Ông ngoại hoàng đế không cho phép ta nói ra, ta cũng không có biện pháp. Hơn nữa ngươi cũng biết đó, nếu cái tin đồn này truyền đi, ta sẽ không gả đi được.” Lời này Bạch Thế Niên thích nghe. Nếu như Ôn Uyển không phải khó gả, cũng sẽ không gả cho hắn.

La Thủ Huân kêu: “Phất Khê, ngươi người này, ngươi dấu diếm làm chúng ta thật khổ ah. Ngươi nói, ngươi nên bồi thường nhiều năm thương tâm khổ sở của ta như thế nào ?”

Ôn Uyển cười ha ha: “Ta những năm này trôi qua cũng không dễ dàng.Ngươi nhìn xem, mấy lần thiếu chút nữa chết đi. Vì không muốn các ngươi lại thương tâm khổ sở nên không có nói ra. Về sau bởi vì một chút ngoài ý muốn, không thể nói ra ngoài. Cái này, thật sự là bất đắc dĩ.”

Bạch Thế Niên nghe được lời nói của Ôn Uyển, liền cầm tay Ôn Uyển, thấy tay Ôn Uyển vẫn lạnh buốt, lập tức sai Hạ Dao mang tới lò sưởi tay. Ôn Uyển nhìn hắn oán trách một cái: “Phòng rất ấm, không cần cái thứ này.”

La Thủ Huân dừng lại một lúc, cũng có thể thông cảm Ôn Uyển quả thật không dễ dàng. Nhưng nhìn bộ dáng hai người ân ân ái ái, nghĩ đến mấy năm nay hắn thương tâm thống khổ, liền cảm thấy mình rất ủy khuất. Lập tức hừ lạnh một tiếng: “Năm đó ta ở Ngọc Tuyền Tự gặp ngươi, ta đã nhận ra ngươi rồi, ngươi không chỉ thờ ơ, còn cho thị vệ đánh ta một trận. Ngươi thật sự là quá nhẫn tâm rồi.”

Mai nhi lấy làm kỳ quái, còn có chuyện như vậy sao? Sao nàng chưa có nghe nói qua? Mai nhi nhìn về phía Ôn Uyển. Ôn Uyển cười nói: “Lúc ấy ta đánh ngươi, là vì bên cạnh ngươi còn có một nữ nhân yêu mị. Ta bất bình vì Mai nhi, không phải là vì ngươi nhận ra ta. Thế nào, trận đánh đau kia vẫn còn nhớ sao?”

“Khụ…” La Thủ Huân dùng sức ho khan, có chút xấu hổ. Nhưng mà rất nhanh, hắn lại mặt dày kêu: “Ngươi còn không biết xấu hổ nói sao ? Nhiều năm như vậy, ngươi nói với cái tên ngu ngốc Yến Kỳ Hiên kia mà không để lộ ra cho ta hai tiếng.”

Ôn Uyển cười ha hả nói: “Được rồi, ta không có máu lạnh đâu. Những thứ đồ quý hiếm của ngươi, đều là ta tìm cho Mai nhi, để nàng chuyển giao đưa cho ngươi. Biết ngươi thích uống rượu nơi này của ta, ngươi xem, ngươi uống hết bảy năm rồi, ta vẫn cung ứng rượu ngon miễn phí cho ngươi bảy năm đó.”

La Thủ Huân nghe xong những lời này, tâm tình tích tụ rốt cục cũng tốt hơn một chút: “Thật sự, ngươi không có lừa gạt ta.”

Ôn Uyển gật đầu: “Ngươi cũng biết thân phận của ta đặc thù, làm ra nhiều chuyện về sau sẽ có rất nhiều phiền toái. Kỳ thật, những năm này ta cũng không sung sướng gì ? Mấy lần nghe Mai nhi nói ngươi bi thương khổ sở vì Phất Khê công tử, ta cũng không dễ chịu . Khụ…”

La Thủ Huân biết Ôn Uyển mấy năm nay trôi qua không dễ dàng. Nếu như nói nàng đã từng nữ giả nam trang, nói không chừng Triệu Vương có thể tìm được cái cớ công kich Ôn Uyển. Hắn có thể hiểu được.

Ôn Uyển thấy La Thủ Huân buông xuống, vừa cười vừa nói: “Thế nào, ngươi không phải một mực sùng bái kính nể Bạch Thế Niến sao ? Làm sao thấy người thật ngược lại không có nói lời gì ? Nhớ năm đó, ngươi nói mười câu thì có một câu nói về hắn rồi. Khi đó ta nghe đến tai mọc kén luôn.” Nói xong thì quay người nói với Bạch Thế Niên nói ra: “Chàng không biết đâu. Cái người này ah, là một người siêu cấp hâm mộ chàng.”

La Thủ Huân nghĩ đến sự tình năm đó, ai có thể tưởng tượng được, Phất Khê công tử lại gả cho Bạch Thế Niên. Thế sự thật khó lường, không ai biết trước được. La Thủ Huân cười nói: “Ở Ngọc Tuyền Tự, ta đã thấy Bạch Tướng quân rồi, còn rất lâu nữa.”

Ôn Uyển quay đầu, kinh ngạc nhìn Bạch Thế Niên. Bạch Thế Niên ở bên tai Ôn Uyển nhẹ giọng nói một câu. Ôn Uyển nhìn hắn oán trách một cái: “Đi vào ngồi đi, ở bên ngoài cũng sẽ lạnh đấy.”

Mai nhi thấy hai vợ chồng Ôn Uyển trao đổi với nhau, liền biết rõ tình cảm vợ chồng vô cùng tốt. Mai nhi thấy vậy cũng chính thức thở phào nhẹ nhõm. Nếu Ôn Uyển thật sự làm như lời nàng nói, lấy hài tử không cần trượng phu, thì nàng có thể trở thành tội nhân rồi.

Thời điểm vào tiểu viện, La Thủ Huân không quên mất nhìn ra bên ngoài. Làm sao Yến Kỳ Hiên còn chưa có tới chứ? Thằng này làm cái gì, một chút thành ý cũng không có.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300

Tags: , , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất