Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Tài năng tuyệt sắc » Phần 129

Tài năng tuyệt sắc

Phần 129

Một tiếng động đinh tai nhức óc vang lên, một đám mây bảy màu từ từ bay tới gần. Sắc mặt của Hắc Long Bản đã thành màu gan heo. Hắn rõ hơn ai hết mục đích của Long thần khi tới đây.

Thích Ngạo Sương nhìn bầu trời, thấy được vẻ mặt đắc chí của mọi người, khóe mắt nhìn thấy gương mặt đầy khó coi của Hắc Long Bản thì hiểu ra ngay lập tức.

“Long Vương, để xem ngươi nhúng tay vào chuyện này như thế nào! Ngươi đã làm trái với thỏa thuận giữa Long Thần và Nữ Thần Quang Minh, Long Thần sẽ trừng trị ngươi. Hừ!” Thiên sứ tám cánh cười lạnh, huơ kiếm lên chỉ vào Hắc Long Bản, quát khẽ, trong giọng nói không hề che giấu sự vui sướng khi thấy người khác gặp họa và độc ác.

“Mẹ kiếp!” mặt Hắc Long Bản đen như than, ngẩng đầu nhìn đám mây đang từ từ tới gần, lòng trùng xuống không ngừng.

Thích Ngạo Sương và mọi người không phản ứng, những thiên sứ lẳng lặng chờ đợi mà không ra tay. Đám mây bảy màu dừng lại trên đầu mọi người, sau đó một sợi dây thừng lộ ra khỏi đám mây. Hắc Long Bản biến sắc, xoay người định chạy. Nhưng sợi dây như có mắt, đuổi theo Hắc Long Bản. Hắn thậm chí còn chưa kịp phản kháng thì đã bị sợi dây cuốn lấy, sau đó trói chặt hắn lại với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai. Miệng Hắc Long Bản phát ra tiếng hu hu không rõ.

Thích Ngạo Sương há hốc miệng. Không phải Hắc Long Bản không phản kháng mà là không có cơ hội để làm thế. Hắn không có năng lực chống lại Long Thần nên cứ như thế mà bị trói chặt lại.

Ngay lập tức, Thích Ngạo Sương tạo ra ngọn lửa đánh vào sợi dây đang treo ngược Hắc Long Bản lên. Nhưng nó không hề bị ảnh hưởng chút nào. Đoàn người Thích Ngạo Sương cứ trơ mắt nhìn Hắc Long Bản bị trói thành bánh chưng, nhấc lên không. Hắn vùng vẫy thật mạnh như một con sâu róm nhưng không thể thoát khỏi sợi dây được. Tuy cảnh tượng này hơi buồn cười nhưng trong thời khắc này thì ai có thể cười được? Thích Ngạo Sương lại định ra tay lần nữa nhưng Hắc Long Bản đã dùng mắt ra hiệu để ngăn nàng lại. Tình thế trước mắt rất nguy hiểm, phải đối đầu với năm thiên sứ sức mạnh không tầm thường, không thể có thêm kẻ thù nữa. Hơn nữa đối phương còn là Long Thần có sức mạnh rất bí ẩn! Thần không giống như con người, điều này Thích Ngạo Sương hiểu rất rõ. Nàng nhìn thấy ánh mắt của Hắc Long Bản thì hiểu ra nên ngăn những người khác đang muốn ra tay lại.

Hắc Long Bản bị bắt vào trong đám mây rất nhanh. Chu Đế run lẩy bẩy, núp sau lưng Tẫn Diêm, chỉ sợ người Long Thần muốn bắt là nó. Hiển nhiên Hắc Long Bản bị bắt là vì hắn tham dự vào chuyện này.

“Ta mang thằng nhóc này đi.” Giọng nói từ trời vọng xuống, trong giọng nói chứa đầy uy nghiêm khiến lòng người rung động nhưng nội dung thì lại không hợp. Thằng nhóc ư….?

Đám mây bảy màu cứ như vậy mà bay nhanh đi, trong không gian vang vọng tiếng Hắc Long Bản giãy giụa và tiếng hu hu a a của hắn.

“Hừ! Loài người đê tiện, dám ngông cuồng khiêu khích uy nghiêm của Nữ Thần tôn quý. Hôm nay các ngươi sẽ phải trả giá thật lớn!” Thiên sứ tám cánh cầm đầu hừ lạnh, giơ cao tay, ánh kiếm lóe lên, lấp lánh chói mắt.

Thích Ngạo Sương cười lạnh một tiếng, xoay nhẹ cổ tay, kiếm Thương Lan đã được nàng cầm chặt trong tay.

Keng một tiếng, Tẫn Diêm cũng rút kiếm ra. Lãnh Lăng Vân trầm mặt, mắt lạnh nhìn những thiên sứ với vẻ mặt lạnh nhạt trước mặt.

Áo Tư Kháp khoanh hai tay trước ngực, im lặng dựa vào cửa, làm người xem. Trên thực tế, Thích Ngạo Sương cũng không trông mong hắn sẽ ra tay.

“Tộc Tinh Linh?” Thiên sứ tám cánh cầm đầu nhìn Áo Tư Kháp đầy kinh ngạc, thốt lên.

“Chẳng lẽ tộc Tinh Linh cũng muốn tham gia à?” Thiên sứ tám cánh phía sau giương cánh lên, nhíu mày quát.

Áo Tư Kháp nhíu mày, cực kỳ khó chịu. Trong đầu những thiên sứ này chứa cái gì vậy? Không thấy mình đứng sang một bên à?

“Ngươi đã cho là ta sẽ nhúng tay vào, nếu ta không ra tay thì thật phụ sự kỳ vọng của ngươi.” Nụ cười lạnh lộ ra trên khuôn mặt tinh xảo vô song của Áo Tư Kháp. Hắn đứng dậy, bước tới.

“Đồ ngu!” thiên sứ tám cánh cầm đầu quay lại chửi thiên sứ đang giang cánh phía sau. Thật là đồ không có mắt. Chẳng lẽ không nhìn ra Tinh Linh kia vốn không định ra tay à? Bây giờ thì hay rồi, chỉ vì một câu nói của thiên sứ giang cánh kia mà Tinh Linh kia sẽ tham gia vào chuyện này! Mà trình độ của Tinh Linh thì tuyệt đối không thấp! Có điều Tinh Linh cao nhã, tôn sùng hòa bình, ngu ngốc lại trong sáng mà cũng nóng nảy thế sao? Thiên sứ tám cánh ngoài tức giận còn thấy hơi bất ngờ.

Không chỉ mình hắn mà đoàn người Thích Ngạo Sương cũng vậy.

Thích Ngạo Sương khẽ cau mày. Hành động của Áo Tư Kháp thật quái lạ. Nói ra tay là ra tay, lý do lại đơn giản đến mức không giải thích được như thế.

“Chẳng lẽ ngươi không sợ sẽ đem lại rắc rối cho thần Tinh Linh của các ngươi à?” Mục đích của thiên sứ tám cánh là giết Thích Ngạo Sương, phá hủy linh hồn của nàng nên dĩ nhiên là muốn tốt nhất là chỉ cần một lần ra tay là xong, nên mới thử khuyên Tinh Linh kia.

“Thần Tinh Linh có thỏa thuận gì với thần của các ngươi không?” Áo Tư Kháp cười nhạt, tùy tiện mà hỏi.

Thiên sứ tám cánh ngẩn ra. Đúng là thần Tinh Linh và Nữ Thần Quang Minh không có thỏa thuận gì với nhau. Vì tộc Tinh Linh yêu hòa bình, ghét con người nên không muốn tiếp xúc gì với họ, chứ đừng nói là nhúng tay vào chuyện của con người.

“Dù không có, ngươi cũng không sợ bị thần Tinh Linh cao quý trách phạt à?” thiên sứ tám cánh vẫn trầm mặt quát lạnh.

Áo Tư Kháp cười nhạt, không trả lời, hiển nhiên là không thèm để ý đến lời của thiên sứ tám cánh. Sắc mặt của thiên sứ tám cánh thay đổi. Điều khiến thiên sứ kiêu căng khó chịu nhất không phải là chửi hắn mà là không thèm để hắn vào mắt. Áo Tư Kháp kiêu căng hơn khiến hắn cảm thấy như bị tát một cái thật mạnh vậy.

“Ngươi đã khăng khăng muốn thế thì chịu chết đi. Ta sẽ thưa với Nữ Thần là tộc Tinh Linh của các ngươi tùy tiện làm bậy nên mới có kết cục như vậy.” Thiên sứ tám cánh hừ lạnh, định nói tiếp thì một luồng ánh kiếm đáng sợ đã mạnh mẽ đâm tới.

Thiên sứ tám cánh kinh hãi, giơ kiếm lên đỡ.

Kiếm lớn rung lên trong tay, tay hắn cũng khẽ run lên.

Thích Ngạo Sương nhẹ nhíu mày, nụ cười trêu tức hiện ra trên khóe miệng. Vẻ mặt nàng cho thấy dám khinh thường sự tồn tại của chúng ta sao?

“Loài người đê tiện!” thiên sứ trầm mặt, nắm chặt thanh kiếm lớn trong tay. Thanh kiếm vẫn còn rung lên. Trong lòng hắn thầm kinh ngạc. Chỉ một người mà thực lực đã đạt tới trình độ như vậy, khó trách lần này Nữ Thần lại quan tâm như vậy.

Mặt Thích Ngạo Sương hiện ra nụ cười lạnh. Lũ người chim này chỉ biết một câu lời thoại này thôi sao?

Thích Ngạo Sương không cho thiên sứ tám cánh cơ hội để thở. Nàng cầm kiếm, xông nhanh tới, mũi kiếm bén nhọn khiếρ người, hơi thở tử vong tràn ngập. Đáy mắt thiên sứ tám cánh thoáng qua tia hoảng hốt, vội vàng nâng kiếm lên.

Tẫn Diêm, Lãnh Lăng Vân và Áo Tư Kháp cũng bắt đầu chiến đấu với mấy tên thiên sứ giang cánh kia.

Kiếm Thương Lan của Thích Ngạo Sương và kiếm của thiên sứ tám cánh chạm vào nhau tạo thành tiếng nổ lớn vang vọng bầu trời. Thích Ngạo Sương khẽ cau mày. Quả nhiên thiên sứ tám cánh này không tầm thường. Thực lực của hắn rất mạnh!

Hai thanh kiếm giằng co, sắc mặt của Thích Ngạo Sương và thiên sứ tám cánh nặng nề.

Thời khắc này, trong lòng thiên sứ tám cánh hơi e ngại. Thực lực của con người này lại tương đương với mình hay trên cả mình? Hắn bị chính ý nghĩ của mình làm giật mình. Hắn tăng sức mạnh trên tay. Tuyệt đối không thể thua bởi con người đê tiện có tư tưởng chống đối này! Đang lúc thiên sứ tám cánh dùng toàn lực để đối kháng với Thích Ngạo Sương thì giọng nói nhàn nhạt của nàng đã truyền vào trong tai hắn: “Lần này các ngươi tới, đều là chiến sĩ như người chim thế này à?” trong giọng nói có chứa ý trêu tức khiến thiên sứ tám cánh sửng sốt, không hiểu rõ ý nàng.

Người chim?! Thiên sứ tám cánh giật mình, mới kịp nhận ra lời của Thích Ngạo Sương là có ý gì!

“Loài người đê tiện! Ta sẽ khiến ngươi trả giá lớn vì lời nói vô lễ này!” Thiên sứ tám cánh thẹn quá hóa giận, gầm lên, tập trung tư tưởng vận công, ánh sáng màu trắng chói mắt tỏa ra từ người hắn.

“Hình như ngươi đã quên ta cũng là Ma Pháp Sư.” Thích Ngạo Sương lại nhíu mày, cười một tiếng. Lúc thiên sứ tám cánh còn chưa phục hồi tinh thần lại thì một luồng khí cực nóng đã bay mạnh ra từ mũi kiếm của nàng, sau đó là ngọn lửa màu vàng kim ngập trời.

Ngọn lửa nóng khác thường bao phủ thiên sứ tám cánh trong nháy mắt.

“A!” thiên sứ tám cánh hét lên thảm thiết, lui nhanh lại phía sau. Ngọn lửa màu vàng tắt rất nhanh. Khi lửa tắt thì thân hình thiên sứ tám cánh hiện ra. Mái tóc vàng mềm mại của hắn đã bị đốt thành đống rơm, tỏa ra mùi khét. Quần áo của hắn bị đốt rách tả tơi, từng sợi vải treo trên người hắn, miễn cưỡng che đi những chỗ quan trọng. Đôi cánh trắng như tuyết cũng cháy xém. Bây giờ hắn không còn vẻ kiêu căng như vừa rồi!

“Có mùi thịt nướng.” lời của Thích Ngạo Sương đầy mỉa mai khiến thiên sứ tám cánh suýt hộc máu.

“Loài người nham hiểm xảo trá!” thiên sứ tám cánh tức giận, mắng Thích Ngạo Sương, chợt nhìn phía sau nàng, cười hung dữ, “Ngươi nhìn đồng bọn của ngươi đi. Hôm nay không ai có thể chạy thoát được.” trên khuôn mặt hơi đen của thiên sứ tám cánh lộ ra hài lòng.

Thích Ngạo Sương khẽ cau mày, liếc mắt ra sau. Nàng thấy hai thiên sứ giang cánh đang vây lấy Áo Tư Kháp, Tẫn Diêm và Lãnh Lăng Vân mỗi người đối phó với một thiên sứ. Chu Đế căng thẳng, đứng bên cạnh muốn giúp một tay nhưng lại không dám, đứng tại chỗ mà đấu tranh đến mức sắp khóc chỉ bởi một câu uy hiếρ lạnh lùng của thiên sứ kia: nếu muốn bị Long Vương đưa đi thì cứ ra tay. Điều này đã chạm tới tử huyệt của Chu Đế. Chu Đế sợ nhất là phải xa Tẫn Diêm. Hắc Vũ và Bạch Đế đứng trên vai Chu Đế, ôi ôi chiêm chiếρ ngăn Chu Đế ra tay. Bọn họ không hề hoảng hốt. Theo như họ nghĩ thì những thiên sứ này không làm gì được mấy người Thích Ngạo Sương.

Lúc này, một luồng hơi thở mịt mù bao lấy Áo Tư Kháp. Mỗi khi thanh kiếm lớn của thiên sứ bổ về phía hắn, sắp đụng tới thì kiếm tự động chệch hướng, chỉ lướt qua mà không hề khiến Áo Tư Kháp bị thương. Hắn tránh rất thoải mái, không ra tay mà chỉ quấn lấy hai thiên sứ khiến họ không thoát ra mà đi giúp những thiên sứ khác được. Lãnh Lăng Vân hơi cố hết sức. Dù sao hắn cũng chỉ là một Mục Sư chuyên trị liệu rồi mới là pháp sư. Đang lúc Thích Ngạo Sương trầm ngâm suy nghĩ nên làm thế nào thì một luồng ánh kiếm bén nhọn đã bổ tới.

“Ngươi nhìn đi đâu vậy?” tiếng nói lạnh lẽo của thiên sứ tám cánh vang lên bên tai.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất