Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Sở Kiều Truyện » Phần 165

Sở Kiều Truyện

Phần 165

Nạp Lan Hồng Diệp bị tiếng mưa lúc hừng đông làm cho tỉnh giấc, trên đại điện vắng vẻ chỉ có mình nàng nằm trên giường, cung trang bằng lụa xanh trên người ướt sũng mồ hôi, gió luồn vào khiến sống lưng gai gai. Tay chân hơi tê dại, nàng nhẹ chà xát một lúc nhưng vẫn cảm thấy đầu ngón tay lạnh như băng.

Trên thư án cạnh giường có một bức thư được vuốt phẳng, góc giấy hơi sờn chứng tỏ nó đã được mân mê rất nhiều lần.

Nạp Lan Hồng Diệp đưa ánh mắt mông lung nhìn ra bên ngoài, từng hạt mưa rơi xuống bệ cửa kêu *tí tách*, màn lụa nhẹ nhàng đong đưa, uyển chuyển như vòng eo thon của vũ cơ.

“Tình thế nguy cấp, hiền đệ có ba con đường. Một, khống chế Nạp Lan thị, phế ấu đế, giam lỏng Trưởng công chúa, giết Tấn Giang vương, nhanh chóng nắm giữ binh quyền của Hoài Tống. Hai, cầu hôn Trưởng công chúa, dùng tư cách nhiếρ chính vương đối kháng với Tấn Giang vương, vứt bỏ các tỉnh phía Đông để bảo vệ kinh đô và các vùng lân cận. Ba, cầu cứu Đại Hạ bằng phương thức hòa thân, nhưng tuyệt đối không thể dính dáng đến hoàng tộc, phòng ngừa Đại Hạ xảy ra biến cố đổi chủ. Cần chọn người tay nắm binh quyền, tuổi tác tương đương, xuất thân thế gia, bối cảnh hùng mạnh, quyền cao chức trọng, hơn nữa phải là người mà Hạ hoàng và triều đình cố kỵ. Sau khi hôn sự được công bố, Tấn Giang vương nhất định sẽ không dám tùy tiện dấy binh tấn công kinh đô, chờ cho lũ mùa xuân qua đi thì lập tức dẫn binh đánh phía Đông, trừ sạch mối họa này.”

Không cần thắp đèn nhìn, từng câu từng chữ đã sớm khắc ghi trong đầu, Nạp Lan Hồng Diệp lẳng lặng tựa vào đầu giường, ánh mắt thăm thẳm như giếng cổ.

Thật ra thì còn một biện pháp nữa, đó chính là liên hôn với Bắc Yến, như vậy không những có thể tiêu trừ nguy cơ Tấn Giang vương làm phản mà còn giúp Bắc Yến có thêm trợ lực, hai nước một Đông một Tây cùng tấn công Đại Hạ.

Thế nhưng, người nọ ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến.

Tay nắm binh quyền, tuổi tác tương đương, xuất thân thế gia, bối cảnh hùng mạnh, quyền cao chức trọng, hơn nữa phải là người mà Hạ hoàng và triều đình cố kỵ…

Nam nhân như vậy, thiên hạ có được mấy người?

Nạp Lan Hồng Diệp nhếch môi nở một nụ cười lãnh đạm.

Nghĩa huynh, huynh đúng là vẫn chưa thể buông tay…

Chiến tranh với Bắc Yến, Đông Bắc xuất hiện dị tộc nổi dậy, lục đục giữa các phe phái nội bộ, hoàng thất Đại Hạ rõ ràng đang lực bất tòng tâm. So với Đại Hạ, Hoài Tống nhiều năm nay không có chiến sự, quan hệ với Biện Đường cũng không quá căng thẳng, quốc khố đầy ắp, mậu dịch phồn vinh, Đại Hạ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội bắt tay với một đồng minh tốt như vậy.

Thế nhưng, vị này không những nắm giữ binh lực hùng hậu, đảm nhiệm chức Đại tư mã dưới một người trên vạn người, mà gia tộc chống lưng cũng là hạng nhất, vị đế vương không ngai tung hoành Thanh Hải kia sao có thể dễ dàng mặc cho người khác thao túng?

Sau hai trận đại chiến giữa Bắc Yến và Đại Hạ, thiên hạ có ai không biết Tứ thiếu gia Gia Cát gia ôm ấp một mối cuồng si với Tú Lệ tướng quân?

Đứng giữa giang sơn và mỹ nhân, Gia Cát Nguyệt đã chọn cái gì, có lẽ trong mắt người thường đều rõ cả. Nhưng nàng biết, việc hòa thân này nhất định sẽ không thành, chẳng phải vì nàng hiểu Gia Cát Nguyệt, phải nói là bởi vì nàng quá hiểu Yến Tuân thì đúng hơn.

Huynh làm sao có thể ngồi nhìn tình địch có thêm trợ giúp rồi trở thành nhiếρ chính vương của Hoài Tống cơ chứ? Huynh đưa ra đề nghị như vậy, trong lòng ắt hẳn đã khẳng định người nọ sẽ không mặc cho huynh định đoạt…

Huynh đề nghị như vậy, chẳng qua chỉ để tạm thời kéo dài thời gian, không để Tấn Giang vương dấy binh mà thôi, hơn nữa còn có thể ly gián Gia Cát Nguyệt với hoàng tộc Đại Hạ, đẩy hắn lên đầu ngọn gió, khiến hắn vô duyên vô cớ đắc tội với Hạ hoàng. Không chỉ thế, nếu Gia Cát Nguyệt dám công khai cự tuyệt cầu thân, các sản nghiệp của Gia Cát gia trên lãnh thổ Hoài Tống dĩ nhiên sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ, địa vị của Gia Cát Nguyệt trong gia tộc cũng sẽ vì vậy mà tuột dốc không phanh. Cho dù hắn là phiên vương duy nhất nắm giữ chức vị đứng đầu hội trưởng lão thì cũng phải chịu đả kich mạnh mẽ.

Và rạn nứt giữa Thanh Hải và Đại Hạ sẽ chính là đòn bẩy giúp Bắc Yến bật lên.

Dây mơ rễ má trong những mưu kế này, nàng đã sớm thông suốt từ lâu, chỉ chẳng qua chưa muốn hành động mà thôi.

Nghĩa huynh quả nhiên lợi hại, chỉ đôi ba câu liền có thể bày ra kế hoạch dấy lên một trận náo loạn cho Đại Hạ. Điều duy nhất huynh ấy không ngờ đến, có lẽ là chuyện hiền đệ Huyền Mặc của huynh ấy và Trưởng công chúa Hoài Tống chính là một người.

Trong bóng tối mờ nhạt, Nạp Lan Hồng Diệp khẽ nheo mắt, trong đôi mắt xinh đẹp thoáng xuất hiện chút dao động.

Suy nghĩ trong đầu không ngừng lưu chuyển, nàng liên tục tự nói với bản thân, huynh ấy không biết Huyền Mặc là Nạp Lan Hồng Diệp, nếu biết, nhất định sẽ không xem nàng như một con cờ.

Thế nhưng, sâu thẳm trong lòng nàng lại nảy sinh một cảm giác khổ sở đến cùng cực.

Dù sao đi nữa, huynh ấy chính là đang yêu cầu nàng gả cho người khác.

Huynh mưu cao trí tuyệt như vậy, đã kết nghĩa mười hai năm nhưng vẫn sơ suất thế sao? Thân phận thực của Huyền Mặc, huynh chưa từng nhìn ra sao?

Đầu ngón tay đột nhiên dùng sức, Nạp Lan Hồng Diệp vo tròn lá thư, chậm rãi thì thầm từng chữ một: “Nếu huynh đã có ý đó, vậy đệ cũng không ngại giúp huynh một tay.”

Gần đây thành Chân Hoàng không được yên bình cho lắm. Sau khi nhận được thư cầu thân từ Hoài Tống, toàn thành thoáng cái đã nổi lên vô số sóng ngầm.

Chuyện công chúa một nước gả cho thần tử một nước khác cũng không hẳn là chưa từng xảy ra, nhưng đó đều chẳng qua là vì đối tượng cầu thân không có hoàng tử thích hợp nên mới phải làm như vậy. Còn hiện giờ, Đại Hạ không thiếu hoàng tử đủ tuổi mà vẫn chưa kết hôn, Triệu Triệt hay Triệu Dương đều là thanh niên tài tuấn, nhất là Triệu Dương, địa vị vững chắc, tay nắm trọng quyền, quả thực chính là đối tượng sáng giá nhất Đại Hạ.

Trong khi đó, Hoài Tống hiện đã khác xưa, Nạp Lan Hòa Thanh vẫn còn nằm nôi, quyền hành đều nằm trong tay Nạp Lan Hồng Diệp, nàng tiếng là công chúa, thật ra thì đã như nữ hoàng Hoài Tống từ lâu, vì vậy phò mã tương lai của nàng vô cùng có khả năng trở thành nhiếρ chính vương. Trong tình hình loạn loạc thi nhau nổi lên, triều đình bất ổn cộng thêm uy hiếρ từ ngoại thích, không thể không nói, cho dù không nguyện ý thì Hoài Tống đi nước cờ này quả thực vô cùng hợp tình hợp lý.

Có điều, khi đặc phái viên Hoài Tống đứng giữa chính điện Đại Hạ xướng tên của Gia Cát Nguyệt, toàn bộ quân thần lại bị chấn động thêm một lần nữa.

Hai năm trước, sau khi tin Gia Cát Nguyệt thất thủ ở Nhạn Minh Quan rồi bỏ mình được lan rộng, thanh danh của hắn cũng đã theo đó rơi xuống vực sâu không đáy. Không ngờ chỉ hai năm sau, người này lại nhanh chóng gầy dựng binh lực ở Thanh Hải rồi vinh quang dẫn binh trở về cố quốc, nhảy vọt lên thành người có quyền thế nhất toàn triều, ngay cả Triệu Dương cũng phải nể mặt ba phần. Hôm nay công chúa Hoài Tống lại đột nhiên tự mình đưa tới cửa, nếu Gia Cát Nguyệt thật sự thành công trở thành phò mã của Trưởng công chúa Hoài Tống, thế lực của Gia Cát gia chắc chắn sẽ lại một bước lên trời. Trong tay nắm giữ đất phong vốn có và binh quyền ở Thanh Hải, tài năng lại khuynh đảo, nay có thêm trợ lực từ Hoài Tống, Gia Cát Nguyệt chắc chắn sẽ trở thành quyền thần hạng nhất ở Đại Hạ, dễ dàng đưa Gia Cát gia vượt lên cả Mục Hợp thị lúc còn trên đỉnh cao khi xưa.

Hậu quả đáng sợ rõ rành rành ngay trước mắt nhưng hoàng thất Triệu thị lại không cách nào từ chối củ khoai nóng bỏng tay này.

Chưa cần nói đến tình hình kinh tế nước nhà và chiến sự ở Tây Bắc, cứ nhìn mấy trận Bắc Phạt trước đó thì biết, Bắc Yến rõ ràng có quan hệ ít nhiều gì đó với cả Biện Đường và Hoài Tống. Hiện tại Sở Kiều và Tú lệ quân đã rời khỏi Bắc Yến, quan hệ với Biện Đường cũng theo đó mà tan rã, nhưng còn Hoài Tống thì sao? Nếu chiến tranh toàn diện giữa Bắc Yến và Đại Hạ nổ ra, Hoài Tống sẽ có động thái thế nào? Trưởng công chúa của Hoài Tống gả cho Gia Cát Nguyệt sẽ có ảnh hưởng ra sao đến cục diện?

Dẫu biết rõ phía trước là một mê trận không đoán được thì Đại Hạ vẫn không thể không đâm đầu vào. Dù sao thì chiến sự ở Tây Bắc cũng không phải là rất cấp bách, gần tháng nữa tuyết sẽ tan thành lũ, đại quân Bắc Yến sẽ bị cầm chân.

Xế chiều hôm đó, thánh chỉ của hoàng đế, mật thư từ gia tộc cùng với tình báo của riêng Gia Cát Nguyệt đã lần lượt rời khỏi thành Chân Hoàng, theo ba đường khác nhau nhưng đều hướng về phía dãy Noãn Thủy mà đi.

Triệu Dương ngồi trong đại sảnh thưởng trà, trên sàn trải thảm lông dày, không khí thoang thoảng huân hương thượng hạng, nắng bên ngoài chiếu vào khiến khuôn mặt anh tuấn của hắn bừng thêm vẻ oai hùng.

Thập lục hoàng tử Triệu Tường ngồi bên cạnh đang buồn chán chơi đùa với một con vẹt. Chú vẹt kia không ngừng nhảy nhót mổ thóc trong lòng bàn tay Triệu Tường mà vẫn không thèm mở miệng nói một chữ, khiến hắn thỉnh thoảng lại không nhịn được mắng nó vài câu.

“Thập lục đệ, đệ có cái nhìn thế nào về chuyện này?” Triệu Dương đột nhiên lên tiếng hỏi.

Triệu Tường cũng không quay đầu lại, chỉ lười biếng hỏi: “Chuyện gì mới được?”

“Chuyện công chúa Hoài Tống muốn hòa thân với Đại Hạ.”

Triệu Tường nghe vậy liền quay phắt lại, nộ khí bừng bừng nói to: “Lão tứ của Gia Cát gia kia đúng là quá tốt số, tưởng đã chết lại mang về một đội quân đông mấy chục vạn, hôm nay lại có vận đào hoa từ trên trời rơi xuống như vậy, đúng là tức chết người khác mà.”

Triệu Dương lại không hề có chút tức giận, chỉ bình thản nói: “Thật sự chỉ là tốt số thôi sao?”

Triệu Tường vẫn chưa hiểu ý trong lời huynh trưởng của mình, bực bội tiếp lời: “Theo lý mà nói, công chúa Hoài Tống muốn hòa thân thì cũng nên chọn Thập Tứ ca mới đúng, tệ hơn thì cũng còn lão Thất, sao có thể tới phiên tên Gia Cát Nguyệt kia chứ? Nghe nói đám người ở Thanh Hải gọi hắn là Thanh Hải vương, theo đệ thấy, sau khi hắn trở thành nhiếρ chính vương của Hoài Tống, tương lai hoàng đế Hoài Tống chắc chắn sẽ mang họ Gia Cát thôi. Thập Tứ ca, huynh nói xem, có khi nào Đại Hạ chúng ta bị Hoài Tống tính kế không?”

Triệu Dương phì cười, nói: “Tính kế như vậy không khỏi quá thất sách rồi, có điều, tương lai e hoàng đế Hoài Tống họ Gia Cát sẽ khiến người ta đau đầu hơn nhiều so với hoàng đế Hoài Tống họ Nạp Lan.”

Triệu Tường ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Có điều, theo đệ thấy, Gia Cát Nguyệt tuy có hơi quái gở kỳ cục nhưng không hẳn là xấu, cũng là một người trung quân ái quốc.”

“Trung quân ái quốc?” Triệu Dương liếc nhìn Triệu Tường, trầm giọng hỏi lại: “Đệ cảm thấy vậy?”

“Đệ từng có một thời gian ngắn chung đụng với hắn ở Thượng Võ Đường, Gia Cát Nguyệt tâm cao khí ngạo nhưng là người kiên cường, không giống đám con cháu thế gia còn lại, làm gì cũng có chủ kiến, đệ thấy hắn rất có tố chất phò tá đế vương.”

“Phò tá đế vương?” Triệu Dương lắc đầu, “Người như hắn nào phải dạng người chịu đứng dưới kẻ khác? Có trung quân ái quốc cũng không phải trung với quân như ta và đệ.”

Triệu Tường ngẩn ra, đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Triệu Dương.

Triệu Dương cũng không giải thích, chỉ thản nhiên nói: “Chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy, đích thị có cao thủ phía sau bày kế cho Nạp Lan thị, có điều…”

        

Hắn đột nhiên cười lạnh một tiếng, “Tất cả mọi người đều cho rằng đây là vận tốt từ trên trời rơi xuống, nhưng Gia Cát Nguyệt chưa hẳn sẽ nghĩ vậy. Cuối cùng cũng có người dám đụng đến vảy ngược của hắn, bản thân ta cũng thật mong chờ nhìn xem vị Thanh Hải vương này sẽ có phản ứng thế nào khi biết chuyện.”

Bình nguyên lại nổi gió như điềm báo sắp có bão.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất