Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Phượng Tù Hoàng » Phần 223

Phượng Tù Hoàng

Phần 223

Sở Ngọc vốn có ý định: sau khi biết vài thông tin sơ lược về Tịch Nhiên kể từ khi đến Lạc Dương, nàng sẽ trực tiếp vào chùa cầu kiến, nói chuyện phiếm với hắn. Nhưng bây giờ nàng lại không muốn nữa.

Người đứng sau ủng hộ Tịch Nhiên là ai? Đối phương làm vậy có mục đích gì? Ở vị trí trung gian, người đó được hưởng lợi lộc gì? Vương Ý Chi hiện giờ ở đâu? Có biết tình hình hiện tại của Tịch Nhiên không? Có tán đồng không?

Tịch Nhiên đảm nhiệm chức vụ trọng yếu ở chùa Bạch Mã, có liên quan gì đến nàng không?

Sở Ngọc càng suy nghĩ sâu xa, hai hàng lông mày càng nhíu chặt.

Nàng cũng không phải người thích tự đề cao bản thân, việc gì cũng suy diễn là có quan hệ với mình. Nếu chuyện của Tịch Nhiên không liên quan đến nàng, thì không thể tốt hơn, nhưng nếu có liên quan thì sao?

Sau khi bị Hoa Thác ám sát không bao lâu, chắc là Tịch Nhiên rời Nam Tống đi Bắc Ngụy để trốn tránh sự truy sát của Dung Chỉ. Nhưng hắn đến Lạc Dương và thu xếp cuộc sống mới còn muộn hơn nàng.

Sở Ngọc bất an nhìn về phía Hoàn Viễn, cũng thấy trong ánh mắt hắn là sự nghi ngờ giống nàng.

Bây giờ Sở Ngọc cảm thấy hai bề đều mâu thuẫn nan giải. Nếu không quan tâm đến việc này nữa, chỉ sợ nguy hiểm đang rình rập, có thể giáng xuống bất cứ lúc nào. Nhưng nếu việc này không hề liên quan đến nàng, bởi vì nàng phán đoán sai lầm sẽ liên lụy đến tất cả mọi người, như vậy mất nhiều hơn được.

Dường như đoán được tâm tư nàng, Hoàn Viễn thấp giọng: “Nàng đừng nghĩ ngợi quá! Nếu nàng muốn, chúng ta cứ thăm dò Tịch Nhiên một phen, ngại gì? Dù là tính nhầm, nhưng cũng một công đôi việc, chẳng mất gì cả!”

Hai người vừa nói, vừa men theo lối đi, vòng qua bức tường cao, chậm rãi đi vào hậu viên của ngôi chùa.

Phía sau chùa cũng có đường vào, cửa gỗ sơn son đóng chặt, trông khác hẳn tam quan phía trước. Có lẽ đây là cửa dành cho tăng nhân trong chùa ra vào xử lý công việc và là nơi vận chuyển hàng hóa.

Hai người còn đứng ở phía xa thì thấy cửa gỗ mở ra. Trong lòng đang có khúc mắc với ngôi chùa này, lại thấy cửa mở, không kịp nghĩ nhiều, Sở Ngọc vội vàng kéo Hoàn Viễn nấp vào một góc.

Hoàn Viễn bị kéo bất ngờ, bị Sở Ngọc đẩy sát vào mép tường, rồi nàng cũng nhích người lại gần. Trong lòng hắn quẫn bách, lại không thể đẩy nàng ra, chỉ còn cách dán chặt người vào tường, duy trì khoảng cách với nàng là hai tấc.

Hai người quá gần gũi trong tư thế ám muội, Hoàn Viễn không khỏi nín thở.

Lúc này Sở Ngọc mới nghĩ, thực ra mình không cần trốn tránh. Nhưng nếu bây giờ đi ra thì không hay lắm, nàng đành đứng yên tại chỗ, nhìn về phía cửa.

Vừa nhìn ra, Sở Ngọc đờ người. Từ trong chùa, một chiếc xe ngựa cực kỳ sang trọng chạy thẳng ra cửa sau.

Chiếc xe này không hề trang trí cầu kỳ, bề ngoài thậm chí có thể coi là đơn giản mộc mạc. Nhưng đã từng ở phủ công chúa một thời gian, năng lực giám định và thưởng thức các vật phẩm xa xỉ của Sở Ngọc được nâng lên khá nhiều. Chỉ liếc mắt một cái, nàng cũng nhận ra chiếc xe kia được chế tạo bằng vật liệu gỗ cực kỳ rắn chắc quý hiếm, thậm chí có thể chống chịu được đao thương tập kich. Nếu quy ra tiền, dùng một chiếc xe kia có thể mua được mấy Sở viên giống như nàng đang ở.

Hai bên và phía trước xe ngựa là một đội hộ vệ cường tráng dũng mãnh. Họ bám sát xung quanh xe ngựa, tập trung làm nhiệm vụ. Tất cả đều ngay ngắn chỉnh tề, ánh mắt nghiêm nghị nhìn thẳng phía trước.

Nhưng điều khiến Sở Ngọc kinh ngạc nhất là, cùng với xe ngựa đang chạy ra khỏi chùa theo cửa sau, một hòa thượng áo đen xuất hiện ở ngưỡng cửa, đứng bên đội hộ vệ.

Chính là Tịch Nhiên.

Xem tình hình này, có lẽ là Tịch Nhiên đang tiễn người trong xe ngựa ra khỏi chùa. Không biết người đó là ai, nhưng hắn phải đích thân ra tiễn.

Tịch Nhiên dừng ở ngưỡng cửa, chiếc xe cũng dừng lại. Dường như trong cùng một giây, tất cả thị vệ bảo hộ xung quanh cũng nhất tề dừng lại, cho thấy đã được huấn luyện rất nghiêm ngặt. Chất lượng của nhóm hộ vệ này, e rằng còn cao hơn cả quân đội chính quy mà Sở Ngọc đã từng biết ở thành Kiến Khang.

Xe ngựa kiên cố, hộ vệ đắc lực, để sở hữu được những thứ này, có tiền chưa đủ, mà phải có quyền.

Nhưng mà…

Sở Ngọc không nhịn được khẽ nhướn mày.

Đội ngũ chỉnh tề uy phong như vậy, hình như nàng đã gặp ở đâu rồi…

Tịch Nhiên chắp tay trước ngực, hướng về phía xe ngựa, im lặng không nói gì, mà người trong xe cũng im lặng. Điều này làm cho Sở Ngọc phá sản kế hoạch nghe họ trao đổi để phán đoán thân phận người trong xe. Hai bên yên lặng một lúc, rồi xe ngựa rời đi, còn Tịch Nhiên vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Vẻ mặt hắn là sự trống trải man mác, hai mắt cứ chăm chú nhìn về phía trước đến ngây người, đắm chìm trong suy nghĩ riêng.

Sở Ngọc thấy Tịch Nhiên không chịu rời đi, trong lòng thầm sốt ruột, nhưng cũng không muốn bị bại lộ hành tung vào lúc này. Nhưng mà không ngờ, vận khí xui xẻo: sau gáy bỗng phả một luồng khí ấm áp, khiến nàng nhảy dựng lên, bật ra tiếng kêu và quay đầu nhìn lại.

Phía sau lưng Sở Ngọc, Hoàn Viễn đang ôm ngực thở mạnh, khó khăn lắm mới có thể hô hấp bình thường. Hắn nhìn nàng áy náy, nhưng không biết phải giải thích tình hình lúc nãy thế nào. Vừa rồi hắn cứ ngây người, nín thở quá lâu, cuối cùng không chịu nổi thở mạnh ra một hơi, không ngờ làm Sở Ngọc giật nảy mình.

Sở Ngọc cười khổ một tiếng, nghĩ đến Tịch Nhiên vẫn còn đứng ở cổng sau chùa chưa đi. Nàng bất lực quay đầu lại, nhưng ngạc nhiên nhận ra biểu hiện của Tịch Nhiên còn quẫn bách hơn cả nàng, gương mặt đỏ rực như sắp phun máu đến nơi.

Nhìn dáng vẻ vô cùng hoảng loạn thất thố của hắn, Sở Ngọc đột nhiên lấy lại bình tĩnh. Nàng cười cười bước về phía trước: “Tịch Nhiên đại sư, đã lâu không gặp!” Cách chào hỏi giống y hệt hắn hôm qua.

Nàng vốn nghi ngờ, nhưng nhìn dáng vẻ này của Tịch Nhiên thì biết mình đã đoán sai. Giả sử Tịch Nhiên đang có âm mưu gì trong chùa Bạch Mã, thì cũng không nhằm vào nàng, bởi vì dáng vẻ lúc này của hắn là bối rối xấu hổ nhưng lại không hề chột dạ.

Nghĩ như thế, trong lòng Sở Ngọc cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều. Nàng đến bên Tịch Nhiên, nhìn tai hắn vẫn hồng rực, liền trực tiếp hỏi thẳng: “Xin lỗi, ta và Hoàn Viễn tới đây ngắm cảnh, vô tình thấy ngươi tiễn khách nên không tiện quấy rầy. Xin hỏi, không biết vừa rồi là ai ngồi trong xe vậy?”

Sự nghi kỵ đã giảm hơn một nửa, phần còn lại chủ yếu là hiếu kỳ.

Đã bị phát hiện, vậy thì hỏi thẳng đi, để tránh phải ngờ vực vô căn cứ, rồi có thể làm tổn thương ai đó.

Khuôn mặt Tịch Nhiên hiện vẻ khó xử. Hắn thấp giọng đáp: “Thân phận người đó, ta thật sự không tiện nói ra, mong thí chủ thứ lỗi!”

Sở Ngọc khẽ mỉm cười, cũng không cố ép: “Nếu ngươi có điều khó xử thì thôi vậy!” Nàng tiện thể hàn huyên chuyện trò với Tịch Nhiên vài câu. Từ miệng hắn, nàng được biết, sau khi Vương Ý Chi biết tin nàng đã trốn thoát khỏi Kiến Khang, liền vứt bỏ mọi công việc ở Bắc Ngụy để du ngoạn khắp nơi, thỉnh thoảng mới bất ngờ trở về Lạc Dương.

Lần này đến chùa Bạch Mã không hẳn là thành công mỹ mãn, nhưng cũng xem như thu hoạch được vài điều. Sở Ngọc cáo từ, cùng với Hoàn Viễn rời đi.

Hai người đi chậm rãi. Sau khi ra khỏi chùa, Sở Ngọc mới dừng bước, mỉm cười quay lại hỏi: “Ngươi thấy thế nào?”

Hoàn Viễn cũng mỉm cười đáp: “Ta quan sát nét mặt Tịch Nhiên, dường như có nỗi khổ tâm nào đó, nhưng không phương hại gì đến chúng ta. Tiếp tục tìm hiểu hay bỏ qua, tùy nàng định đoạt!”

Nếu Sở Ngọc muốn biết rõ nội tình, cho dù phải làm Tịch Nhiên khó xử, Hoàn Viễn vẫn nhất định tìm hiểu bằng được.

Dù sao cũng chẳng liên quan đến mình, Sở Ngọc không muốn phí nhiều tâm sức vào việc này, đang cười cười định nói chấm dứt câu chuyện tại đây. Bỗng nhiên, nàng nhìn thấy ở ngã tư đường phía trước, chiếc xe ngựa ban nãy chầm chậm chạy qua. Gió xuân ấm áp thổi làm rèm xe bay lên, ánh nắng ngày xuân chiếu rọi. Chỉ trong một khoảnh khắc, Sở Ngọc bất chợt nhìn thấy người ngồi trong xe.

Nhìn bóng dáng đó, toàn thân nàng cứng đờ, như bị sét đánh.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất