Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma » Phần 156

Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Phần 156

“Ôi chúa ơi” Tiết Tiểu Diệc đứng trước cửa thang máy, tròn mắt nhìn cảnh tượng trong thang máy.

Lúc này Tiết Noãn Nhi mới phản ứng, đột nhiên mở to mắt, trừng mắt nhìn gương mặt đang nhắm hai mắt của Ngự Giao.

Nhiều năm qua không nhìn thấy gương mặt quen thuộc, giờ đây trái tim cuồng loạn của cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Ngự Giao mở mắt, đôi mắt hẹp dài từ từ mở ra, khi nhìn vào đôi mắt anh nét mặt Tiết Noãn Nhi đột nhiên thay đổi, trong ánh mắt của anh là sự thất vọng, nghi ngờ, có cả tức giận….

Ngự Giao không thể tin lắc đầu một cái, nhìn Tiết Noãn Nhi không chớp mắt. Không, làm sao có thể, vừa rồi rõ ràng anh cảm nhận là Băng Dao đã trở lại, rõ ràng chính là Doãn Băng Dao.

Nhưng gương mặt này, tuy rất xinh đẹp, nhưng cô ta không bằng Doãn Băng Dao, cô ta không phải Doãn Băng Dao!

Ngự Giao nhanh chóng che giấu những cảm xúc của bản thân, đứng lên chỉnh lại quần áo, vẻ mặt bình tĩnh: “Thật xin lỗi cô, vừa rồi tôi nhận lầm người”

Tiết Noãn Nhi cười xấu hổ: “Vừa rồi tôi cũng đã nói là anh nhận nhầm người”

Hai người đi ra khỏi thang máy, Tiết Tiểu Diệc đứng trước cửa vội vàng bước tới gần Ngự Giao: “Chú đứng lại.”

Ngự Giao vừa định rút chìa khóa, anh xoay người lại cúi đầu khó hiểu nhìn bé trai đang tức giận trước mặt. Tên nhóc này, đã gặp ở đâu rồi nhỉ? Tại sao cảm giác thân thuộc như vậy?

“Chú hôn mẹ cháu, tại sao có thể dùng một câu nhận lầm người là chạy mất được. Cháu nghĩ chú cũng là một người có thân phận, tại sao có thể ăn miễn phí.” Giọng nói non nớt này nói ra những câu nói hoàn toàn không phù hợp với một đứa trẻ năm tuổi.

Ngự Giao và Tiết Noãn Nhi tròn mắt nhìn. Anh nhếch miệng thản nhiên mỉm cười: “Miễn phí? Chú không mang tiền mặt theo người.” Từ trong túi áo vest anh rút ra một tấm danh thiếρ đưa cho Tiết Tiểu Diệc “Đây là danh thiếρ của chú, hôm nào cháu tới chú sẽ trả cháu một tấm chi phiếu, cháu muốn bao nhiêu.”

Tiết Tiểu Diệc cũng kinh ngạc há hốc miệng, chi phiếu? Chú này cũng nhiều tiền quá nhỉ, rất hào phóng.

Giờ phút này Tiết Noãn Nhi hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống, tại sao mình lại sinh ra đứa con trai như vậy. Cô che mặt, muốn kéo Tiết Tiểu Diệc lại, nhưng cậu bé lắc đầu nói: “Chú hiểu lầm rồi, cháu không muốn tiền. Đây chỉ là dùng từ tượng hình thôi.”

“Ồ, không phải?” Ngự Giao cười cười, thích thú nhìn cậu bé trước mặt.

Tiết Noãn Nhi nhìn nụ cười trên gương mặt anh mà kinh ngạc, nụ cười này không giống với nụ cười âm trầm sáu năm trước, là nụ cười dịu dàng.

“Vậy từ “miễn phí” của cháu là có ý gì?” Ngự Giao phấn khích hỏi.

“Ừ….” Tiết Tiểu Diệc tay trái vòng trước ngực, tay phải chống cằm, suy tư một hồi nói: “Chú phải có trách nhiệm với Noãn Nhi nhà cháu.”

Ngự Giao bắt đầu kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn về phía Tiết Noãn Nhi, đáy mắt có một tia khác thường “Cô tên Noãn Nhi”

“Thật xin lỗi anh, chỗ này con trai tôi hơi có vấn đề, anh không cần để ý tới thằng bé.” Tiết Noãn Nhi chỉ lên đầu con trai, ôm cậu nhóc: “Đừng nghịch ngợm nữa, chúng ta về nhà đi.”

“Ôi! Buông con ra! Chú à, nam tử hán đại trượng phu nhất định phải dám làm dám nhận, chú nhất định phải chịu trách nhiệm với mẹ cháu, đứng quên đó….” Lời của Tiết Tiểu Diệc chưa nói hết đã bị Tiết Noãn Nhi lôi vào căn hộ 805 trước mặt.

Cánh cửa đóng lại “Rầm” một tiếng

Ngự Giao tay trái ôm ngực, chống khủy tay phải vuốt cằm, thích thú nhìn cánh cửa kia. Thì ra người phụ nữ có giọng nói và dáng người rất giống Doãn Băng Dao tên là Noãn Nhi. Cậu nhóc kia cũng rất thú vị.

Phía sau cửa, Tiết Noãn Nhi giận đến mặt đỏ bừng.

“Cái gì mà nam tử hán đại trượng phu dám làm dám nhận.”

“Đó là mẹ dậy con.”

“Đó là mẹ dậy con chứ không phải dậy người kia.”

“Nhưng chú đấy hôn mẹ, nên phải có trách nhiệm với mẹ.” Tiết Tiểu Diệc cũng hừng hực khí thế.

“Con… mẹ….” Tiết Noãn Nhi bị con trai chọc giận đến nói không ra “Tại sao mẹ lại sinh ra đứa con trai con chứ.”

“Tại sao con lại có một người mẹ như mẹ chứ, nói với người ngoài đầu con trai của mình có vấn đề, hừ.” Tiết Tiểu Diệc cũng hừ một tiếng quay đầu.

Tiết Noãn Nhi bất đắc dĩ lắc đầu, hôm nay đúng là mất hết thể diện, nếu là trước mặt người khác mất thể diện cũng không sao, nhưng tại sao lại là trước mặt người đó….

Cô đi thẳng về phía phòng bếp làm cơm tối.

Tiết Tiểu Diệc cũng nhín vai một cái, cầm trong tay tờ danh thiếρ của Ngự Giao, nhìn những chữ trên đó cười hì hì: “Woa, tập đoàn Thẩm thị, Thẩm Ngạn Bằng, thì ra chú đó đúng là một nhân vật lớn…”

Đầu nhỏ của cậu bé bắt đầu suy nghĩ cái gì đó, nghĩ đi nghĩ lại, trên gương mặt lanh lợi liền lộ ra nụ cười tinh quái: “Hì hì….”

Cậu bé ngồi trước màn hình tivi xem chương trình, một lúc sau Tiết Noãn Nhi làm xong đồ ăn bưng lên bàn. Tiếc Tiểu Diệc cũng tắt ti vi chạy tới, hấp ta hấp tấp chạy tới ôm chân mẹ “Noãn Nhi, mẹ yêu của con, đừng giận nữa….”

“Mẹ nào có thời gian tức giận với con, mau ăn cơm đi, ăn xong cơm ngủ sớm một chút.”

“Vậy mẹ cười một cái đi, cười một cái nghĩa là không còn tức giận.” Cậu nhóc dỗ.

Tiết Noãn Nhi nhếch môi, miễn cưỡng cười cười. Sau đó ngồi xuống ghế, “Được rồi, mau ăn cơm đi”

Thực ra từ khi nhìn thấy Ngự Giao đến bây giờ tâm trạng của cô vẫn chưa bình tĩnh lại, tất cả những chuyện trước đây bỗng chốc hiện lên trong đầu, giống như một cuốn phim không ngừng phát ra những hình ảnh đau khổ trước đây.

Chỉ là cô không hiểu, tại sau Ngự Giao lại xuất hiện ở nơi này, vừa rồi dường như anh ta định đi vào căn hộ ngay sát bên cạnh, chẳng lẽ anh ta đang nuôi dưỡng tình nhân ở đây sao?

Tiết Tiểu Diệc trèo lên ghế, hai tay đặt ở nép bàn, đôi mắt mở lớn khoa trương nói: “Noãn Nhi, con cũng là vì tốt cho mẹ thôi mà, chú đó là một nhân vật lớn đó.”

“Làm sao con biết người ta là nhân vật lớn”

“Con đọc danh thiếρ của chú ấy”

“Được rồi, chúng ta không nói về người đó nữa được không?” Cô thật không muốn tiếp tục chủ đề về người kia

“Con thấy chú ấy rất xuất sắc, nếu Noãn Nhi và chú ấy ở bên nhau, chú ấy sẽ trở thành bố của con….”

“Đủ rồi” Tiết Noãn Nhi hét lên một tiếng cắt ngang lời cậu bé, chiếc đũa trên tay nặng nề đặt xuống: “Nghĩ cũng đừng nghĩ.”

Tiết Tiểu Diệc sững sờ trong giây lát, mẹ chưa từng hung dữ với cậu như vậy, cái mũi nhỏ ửng đỏ, cúi đầu từng giọt nước mắt rơi xuống: “Hu….”

Tiết Noãn Nhi nhận ra sự hung dữ của bản thân, liền ngồi xuống bên cạnh con trai, vội vàng an ủi: “Mẹ không cố ý muốn hung dữ với con đâu, được rồi, đừng khóc nữa. Chúng ta ăn cơm đi, được không?”

Cậu bé khóc đến đến hai vai run run, nức nở nói: “Con chỉ là muốn có một người bố, con chỉ là hi vọng có một chú suất sắc tuấn tú làm bố của con… oa…”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270

Tags: , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất