Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Kiều Thê Như Vân – Quyển 1 » Phần 302

Kiều Thê Như Vân – Quyển 1

Phần 302

Thẩm Ngạo chỉ là giơ tay lên nói: “Khách khí.” Lập tức ngồi xuống, nói: “Vì cái gì còn không lái thuyền?”

Người này mặt trắng không râu, mỉm cười, nói: “Không vội, không vội, đệ tử còn muốn hướng đại nhân lãnh giáo.” Lập tức đứng dậy, mang văn phòng tứ bảo sang, nói: “Hi Xuân Kiều cảnh đẹp như thế, đại nhân làm sao lưu lại cảnh đẹp này được?”

Thẩm Ngạo đong đưa cây quạt cười nói: “Lưu lại? Làm sao có thể lưu lại?”

Người này cười nói: “Mời huyện úy đại nhân vẽ một bức tranh, chỉ là, thời gian có hạn, chỉ dùng trăm bút vẽ hết Hi Xuân Kiều?”

Trăm bút vẽ tranh?

Cái đề mục này thật đúng là không đơn giản, cần biết tranh sơn thủy quan trọng nhất là ăn mồi, chỉ tính riêng cái ăn mồi này sẽ không dừng lại trăm bút, huống chi đấy là vẽ phố xá sầm uất, bút họa thiếu, rất khó miêu tả tình cảnh phi thường náo nhiệt kia.

Thẩm Ngạo nghĩ nghĩ, thu cây quạt, muốn hạn định bút họa trong trăm bút, trừ phi không phác hoạ trước, mà là trực tiếp vẽ tranh, phong cách vẽ như vậy, trừ phi đối với bố cục có trình độ cực tốt, bút vẽ có thể phân ra nặng nhẹ, dùng bút vẽ hai chủng hình thái tục tằng và tinh tế tỉ mỉ, vẽ ra cả bức họa cảm giác trùng điệp.

Thẩm Ngạo hít một hơi thật sâu, thấy thư sinh mặt trắng không râu này đang mỉm cười nhìn mình, trên mặt đầy vẻ khiêu khích, khẽ mỉm cười nói: “Tốt, ta sẽ tới thử một lần.” Lập tức đi đến trước văn phòng tứ bảo, bắt bút nhấp mực, nghĩ nghĩ, trong lòng bắt đầu bố trí cách cục, nhớ lại mấy chỗ đặc điểm Hi Xuân Kiều vừa rồi, dùng thời gian trọn vẹn một nén nhang, mới mở con mắt ra, đặt bút xuống.

Hắn làm bức vẽ có vẻ có chút qua loa, vốn là dùng hai đường thẳng tắp miêu tả hình thức ban đầu Hi Xuân Kiều, thư sinh mặt trắng không râu ở bên xem xét, không nhịn được mà lắc đầu, không ăn mồi, không làm bố cục, trực tiếp buộc vòng quanh hình dạng cây cầu, người này trừ phi là thiên tài, thì chính là người điên, trên đời nào có vẽ như vậy.

Tiếp theo, Thẩm Ngạo tiếp tục thoăn thoắt, hết sức chăm chú, hoàn toàn không thể tưởng được người bên cạnh không ngừng lắc đầu, sau khi thấy một lúc, thư sinh mặt trắng không râu kia nhìn ra một điểm mánh khóe, không nhịn được, liếc nhìn Thẩm Ngạo bằng con mắt khác, không nhịn được mà nghĩ, tranh này thật sự cũng không sai, đáng tiếc có lẽ là kém một chút, tuy dùng mực đậm nhạt phân ra bố cục tầng tầng lớp lớp, nhưng trước khi vẽ không có bố cục, vẫn là có chút loạn, nhất là cái Hi Xuân Kiều kia, thuyền hoa vẽ bên trong nước sông lăn tăn hề không nổi bật, ngược lại là song nước, vô cùng nổi bật.

Mặc kệ vẽ cái gì, quan trọng nhất là cần một thứ trong đó xông ra, thí dụ như vẽ cầu, cây dương liễu hai bờ song kia, cùng nước sông dưới cầu, cùng với thuyền hoa trong song, cũng chỉ là phụ gia, mà Hi Xuân Kiều mới là trọng tâm, như thế, mới có thể xem như tác phẩm xuất sắc.

Thẩm Ngạo một bên vẽ một bên tính toán: “Một nét vẽ… Bảy nét vẽ… Bốn mươi lăm nét vẽ…” Chờ hắn sắp đếm tới một trăm vẽ lúc, một bức họa đã hơi dần dần tạo thành, cuối cùng, một số dùng mực đậm vẽ trên cầu Hi Xuân, thình lình trong lúc đó, một số cái này như vẽ rồng điểm mắt, lập tức nổi bật ra.

Thư sinh mặt trắng không râu xem xét, ngạc nhiên, lập tức kêu một chữ tốt, Thẩm Ngạo vẽ, có một loại cảm giác rất khác biệt, loại phong cách này trước đây hắn chưa từng gặp, lại không thấy dấu vết Vương Hi Chi, cũng không có đặc biệt của Cố Khải Chi, nhưng mắt chợt xem xét, rồi lại giống như dung hợp đặc điểm hai đại họa sĩ này, địa phương nên tinh tế tỉ mỉ thì rất nhỏ như tơ, chỗ nên hào phóng nhiệt tình, thì điểm một nét mực đậm, huống chi còn làm cả bố cục xảo diệu bức họa nổi bật ra, chỗ thứ nhất đập vào mi mắt chính là mùi hương cổ xưa của Hi Xuân Kiều, dưới cầu Hi Xuân, là nước sông róc rách lưu động, thuyền hoa trong sông khẽ nghiêng, phảng phất một hồi gió nhẹ quét qua, cả thuyền hoa đều muốn rung động động.

“Vẽ tốt!” Thư sinh không nhịn được, gõ nhịp trầm trồ khen ngợi, hướng Thẩm Ngạo cúi người hành lễ: “Huyện úy tài cao, đệ tử cảm thấy không bằng…”

Cúi người thật sâu, tràn đầy nhan sắc khâm phục.

Thẩm Ngạo nói: “Thuyền hoa có thể đi được chưa?”

“Có thể, có thể.” Thư sinh vội vàng nói, lập tức ra khỏi khoang thuyền, phân phó một tiếng với người chèo thuyền, phu thuyền kia lập tức cởi dây thừng xuống, thuyền hoa run lên, lập tức theo nước sông chạy tới hạ du.

Ven bờ, đám khán giả thấy thuyền hoa chuyển động, trong lòng biết Thẩm Ngạo đã qua cửa thứ ba, lập tức xôn xao, đánh trống reo hò không thôi, càng nhiều người bắt đầu vỗ tay trầm trồ khen ngợi, tết hoa đăng những năm qua, những Huyện úy kia có thể qua cửa thứ hai, đã là phi thường khó được, cần biết tinh lực người không phải vô cùng, tạp học càng phải như vậy, có thể tinh thông một môn, đã có thể làm người bội phục, mà Thẩm Ngạo qua ba cửa ải, đã nói vị Huyện úy mới nhậm chức này học rộng tài cao, tuyệt đối không thua gì tài tử V.I.P nhất Hàng Châu, chính là những người đặt cược mua sĩ tử Hàng Châu thắng kia, lúc này cũng không nhịn được nữa, trầm trồ khen ngợi Thẩm Ngạo.

Trong sương phòng tầng cao nhất, sắc mặt quan viên Hàng Châu không đồng nhất, có lắc đầu, có mỉm cười, có trong đôi mắt hiện lên một tia ghen ghét, Đổi vận sử Giang Bính kia vuốt râu cười khẽ, không nhịn được, nói: “Một tài tử Biện Kinh thật tốt, đã sớm nghe bệ hạ nói qua Thẩm Ngạo này rất giỏi, không thể tưởng được, quả nhiên là danh bất hư truyền, tốt.”

Hắn nói những lời này, dẫn tới Trấn an sử Lý Mân ở một bên mặt sắc đen kịt, miệng run rẩy thoáng một tý, ấn tượng Lý Mân đối với Thẩm Ngạo giống như vậy, nhưng Đổi vận sử Giang Bính ca ngợi Thẩm Ngạo này như thế, làm hắn có chút không khoái, trong lời nói Giang Bính có hai tầng ý tứ, tầng một làm như cho thấy Thẩm Ngạo này là người của hắn, một tầng khác lại dùng phép ẩn dụ nói hắn cùng với hoàng đế liên lạc mật thiết, mỗi một lời nghe xong, đều làm trong lòng Lý Mân cảm thấy rất là khó chịu.

Lý Mân hừ lạnh một tiếng bé không thể nghe: “Dạng tạp học mà thôi.”

Lời này bị Giang Bính nghe được, chỉ là vuốt râu mỉm cười, cũng không tiếp lời.

Ngược lại, sau lưng Giang Bính một có người nói: “Đương kim hoàng thượng cũng thiện thi từ, thi họa, ý của đại nhân chẳng lẽ là bệ hạ cũng yêu nghiên cứu tạp học sao?”

Những lời này cực kỳ xảo trá, trực tiếp chụp cho Lý Mân cái mũ không để vua vào mắt, Lý Mân nhìn lại, người nói chuyện chính là Hàng Châu Chế tạo cục đốc tạo Chu Phân. Chu Phân này từ trước nịnh bợ Đồng Quán, về sau lại thành trợ thủ đắc lực cho Giang Bính, biết gió chiều nào che chiều đó, hắn nói lời này có khí phách, nói rõ không cho Lý Mân mặt mũi, Lý Mân hừ lạnh, nhưng cũng không dám phản bác.

Chu Phân dương dương đắc ý, Giang Bính lại trách mắng: “Chu đại nhân, không thể vô lễ.”

Chu lệ lập tức nói: “Phải”

Quan viên đang ngồi chứng kiến cái này, lại càng không dám nói lời nào, hai đại chủ quan Lưỡng Chiết lộ đấu võ mồm, ai dám chen vào nói, đây không phải muốn chết sao?

Trầm mặc hồi lâu, Giang Bính đột nhiên nhiều hứng thú nói: “Mau nhìn, thuyền hoa kia muốn lên bờ.”, mọi người đồng loạt xem hướng ngoài cửa sổ, quả nhiên thuyền hoa cập bờ, phạm vi cái đảo đơn độc kia chỉ có mấy trăm trượng, thiết lập một cầu tàu đơn sơ, thuyền hoa vững vàng dừng lại bên cạnh cầu tàu, người chèo thuyền lập tức trói dây thừng lại, liền chứng kiến Thẩm Ngạo lại lần nữa chậm rãi đi tới trên cây cầu.

Cầu tàu trồng không ít cây, phía dưới, một người đứng chắp tay, người này niên kỷ không nhỏ, râu tóc trắng nõn, mặc một bộ thanh sam tràn đầy miếng vá, người bình thường thấy, còn tưởng rằng là tiên sinh nghèo kiết hủ lậu, phàm là người nhận ra hắn, cũng không nhịn được mà tặc lưỡi, ven bờ, đám khán giả đã muốn bắt đầu đánh trống reo hò: “Là Kỳ thạch đường chưởng quầy Chu Đại Phúc Chu tiên sinh.”

“Thì ra là hắn? Ngay cả Chu tiên sinh cũng ra tay, xem ra lúc này đây Thẩm Ngạo muốn vượt qua kiểm tra, chỉ sợ khó như lên trời.”

Chu Đại Phúc này nhìn thấy Thẩm Ngạo tới, mặt không thay đổi sắc nói: “Huyện úy đại nhân chậm đã!”

Thẩm Ngạo thấy niên kỷ của hắn không nhỏ, không kiêu căng như vừa rồi đối đãi với những người khác, Tôn lão là truyền thống” mặc dù đối với phương làm khó dễ, ít nhất công phu mặt ngoài lại không thiếu được, hướng hắn chắp chắp tay: “Xin hỏi cao tính đại danh tiên sinh.”

Chu Đại Phúc nói: “Nhàn vân dã hạc, đã làm một ít mua bán, tiện tên không đáng nhắc đến, Thẩm Huyện úy có thể qua ba cửa ải, đủ thấy tài trí đại nhân, lão phu lại vô cùng bội phục, chỉ là đại nhân đã muốn vào trong uống rượu, lại phải qua cửa ải lão phu trước.”

Thẩm Ngạo mỉm cười: “Mời tiên sinh ra đề mục.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất