Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Hợp đồng tình nhân » Phần 177

Hợp đồng tình nhân

Phần 177

“Cái gì chứ? Anh chưa từng yêu em sao? Làm sao có thể chứ, anh gạt em, em không tin, em không tin!!” Nghe Cận Thiếu Phong nói những lời như vậy, Triệu Ngọc Văn không dám tin những gì mình đã nghe. “Không thể nào, không thể nào!! Em yêu anh như vậy, anh sao có thể không yêu em chứ??!”

“Đừng nói tôi như vậy, Triệu Ngọc Văn, cô suy nghĩ kỹ lại đi, năm đó cô có yêu tôi hay không? Nếu như cô thực sự yêu tôi, vậy tại sao cô phải bỏ rơi tôi chứ? Không lẽ bởi vì tiền sao? Vì Vương Mậu Đức có tiền, có địa vị, có thể cho cô tất cả những gì cô ao ước? Đó không phải là tình yêu, nếu như cô thực sự yêu tôi, cô sẽ không vì những thứ này mà tính toán, cho nên, cô không yêu tôi, từ đầu đến cuối cô chỉ vì tiền tài, danh dự và địa vị thôi.”

“Không, không phải như vậy, không phải như những gì anh nghĩ đâu, vốn không phải như vậy mà.” Triệu Ngọc Văn muốn vội vàng giải thích.

“Có lẽ, năm đó cô cũng có một chút yêu thích tôi, nhưng, điều này vẫn không bằng được sự yêu thích tiền tài của cô, cô nghĩ không sai, năm đó, Vương Mậu Đức quả thực có tiền hơn tôi, cho nên, cô mới đi theo anh ta, cô có thể trải qua những ngày tháng tốt đẹp, tại sao cô không tiếp tục duy trì chứ, tại sao còn về đây tìm tôi hả?”

“Nhưng, nhưng bây giờ Vương Mậu Đức đã phá sản rồi, anh ấy bây giờ đã không bằng được anh, em theo anh ấy không có ngày tháng tốt đẹp.” Triệu Ngọc Văn nói.

Cận Thế Phong lắc đầu. “Nếu thực sự như vậy, cô cứ luôn miệng nói yêu tôi, nhưng, rốt cuộc cô yêu tôi chổ nào hả? Triệu Ngọc Văn!!” Nếu bây giờ tôi không có tiền tài, không có địa vị như vây giờ, sau khi cô về nước, cô có còn đến tìm tôi không?? Tại sao vậy? Triệu Ngọc Văn, tại sao đến giờ cô vẫn ưu mê không tỉnh hả??! Tiền tài và địa vị đối với cô mà nói, thực sự quan trọng đến vậy sao? Có tiền tài và địa vị, cô thực sự vui vẻ đến thế sao? Những năm qua cô sống có vui vẻ hay không? Cô nói xem, cô sống có vui vẻ không hả?”

“Em….em….” Triệu Ngọc Văn nức nở nói không nên lời.

“Hãy từ bỏ đi, ôm khư khư những thứ đó, có ích lợi gì chứ!! Tiền đối với cô mà nói, thực sự quan trọng đến vậy sao? Không lẽ cô cảm thấy tiền và danh dự và địa vị quan trọng hơn nhiều so với bản thân cô sao?”

Triệu Ngọc Văn có chút bàng hoàng, không lẽ những thứ cô theo đuổi đều là sai lầm hết sao?? “Không, không phải….” Triệu Ngọc Văn hoang mang lắc đầu.

Nhìn thấy Triệu Ngọc Văn xúc động như vậy, Cận Thiếu Phong cố gắng nói tiếp: “Cho nên, đừng có nghĩ đến tôi nữa, Vương Mậu Đức cũng không tệ đâu! Theo những gì tôi biết, những năm qua, anh ta đối với cô không tệ, cô nên sống tốt với anh ta đi!! Buông tha cho tôi cũng buông tha cho chính mình đi! Chỉ có như vậy, cô mới có thể bắt đầu lại một cuộc sống mới.”

“Em có thể sao? Em thực sự có thể sao?” Triệu Ngọc Văn chậm rãi nói, nước mắt rơi đầy trên khuôn mặt, cuốn trôi đi lớp trang điểm đẹp đẽ, làm cho khuôn mặt trở thành một mớ hỗn độn.

Cận Thiếu Phong dịu dàng gật đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt, cần từ bỏ thì nên từ bỏ đi, anh cũng không muốn tiếp tục, mặc dù nói không hận, nhưng chuyện của năm năm trước quả thật đã cho anh một đả kich rất lớn, thậm chí có thể nói là thay đổi cả cuộc đời anh.

Hơn nữa, cũng vì điều này, những năm qua anh sống rất mệt mỏi, bất luận là tình yêu hay là sự nghiệp. Quá cố chấp một việc nào đó, cũng không phải là một điều tốt, nhưng sau khi gặp được Lam Lam, anh đã từ từ thấu hiểu rồi.

Nhìn thấy Cận Thiếu Phong khóe miệng mỉm cười hạnh phúc, trong lòng của Triệu Ngọc Văn trở nên cay đắng, nghĩ đến cô ta rồi phải không? Cho nên, anh mới cười hạnh phúc đến vậy, hạnh phúc của anh chỉ có cô ta mới có thể mang đến sao?

“Anh rất yêu cô ấy có phải không?” Triệu Ngọc Văn chậm rãi hỏi, mặc dù đã biết đáp án của câu trả lời này, nhưng, cô vẫn muốn nghe chính miệng của anh nói ra.

“Đúng vậy, rất yêu, rất yêu, cô ấy là bảo bối tôi yêu quý nhất, nếu như mất đi cô ấy, tôi nghĩ, cả cuộc đời này tôi không thể có hạnh phúc nữa.” Cận Thế Phong kiên định nói từng chữ từng chữ một.

Trên mặt của Triệu Ngọc Văn nở một nụ cười bi ai, đã sớm biết được câu trả lời, nhưng, khi nghe Cận Thế Phong nói ra, trong lòng không trách khỏi bị tổn thương.

Cô từ từ ở dưới đất đứng dậy, vươn đôi tay run rẩy ra chỉnh sửa lại những nếp nhăn của quần áo, ánh mắt đờ đẫn bước ra khỏi phòng bệnh.

Cận Thiếu Phong nhìn bóng dáng cô đơn của Triệu Ngọc Văn, hận thù trong lòng cuối cùng cũng có thể từ bỏ, không tiếp tục hận, hận một người quá mệt mỏi. Triệu Ngọc Văn, hy vọng em và Vương Mậu Đức có thể sống hạnh phúc với nhau.

Mặc dù đoạn thời gian đó đã từng khiến cho anh sợ hãi không dám nghĩ lại, nhưng anh vẫn cắn răng chịu đựng đau khổ, anh không hối hận, bởi vì nếu không như vậy, sợ rằng bây giờ anh đã không gặp được Lam Lam, không gặp được người mang lại hạnh phúc cho chính mình, càng không có được hạnh phúc như bây giờ.

Nghĩ đi nghĩ lại, trên mặt của Cận Thiếu Phong nở một nụ cười hạnh phúc.

Nhìn thấy Triệu Ngọc Văn bơ phờ bước ra khỏi phòng bệnh, Yên Lam biết, Cận Thiếu Phong đã nói chuyện rõ ràng với cô ấy, hai người sau này, cũng sẽ không có bất kỳ quan hệ nào, nhưng, nhìn thấy bộ dạng thê lương như vậy của một người con gái, cô cũng không tránh khỏi có chút đồng cảm với cô ấy.

“Đừng tiếp tục nhìn nữa, còn không mau đi vào!!” Trần Mạt nhìn trên mặt Lam Lam lại bày ra bộ dạng thương xót, không khỏi ở kế bên nhắc nhở cô.

Hai mắt Cận Thế Phong nhìn chằm chằm cửa ra vào, chỉ thấy nó từ từ được mở ra, Yên Lam bước vào, trên mặt nở nụ cười tràn ngập hạnh phúc, đôi môi mộng đẹp hé ra, tựa như đang nói không ra tiếng điều gì đó.

Cận Thiếu Phong hiểu ý cười, anh hiểu rồi, câu Lam Lam nói là “em yêu anh”.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244

Tags: , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất