Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Giả Yêu Làm Thật » Phần 42

Giả Yêu Làm Thật

Phần 42

“Cạch — ”

Cửa ban công đẩy ra.

Cô gái bật đèn sáng lên, nhưng lại thấy ở chỗ cọc treo đồ có hai người khác. Mắt cô trợn tròn, miệng há thật to, thừa dịp cô nữ sinh chưa kịp phản ứng, Minh Thành Hữu đã nhanh tay móc tiền mặt từ trong ví da đưa tới trước mặt cô gái.

“Cho cô, đi mua LV đi.”

Phó Nhiễm hoàn toàn bị một màn này làm cho giật mình kinh ngạc, hiển nhiên là cô gái kia cũng không kịp có phản ứng. Cô gái ngơ ngác nhìn qua hai người, rống to lên một hồi như sư tử Hà Đông.

“Ông xã, ông xã ahh — ”

Nam sinh ở bên trong nghe được tiếng kêu to, vội vàng đeo dép chạy đến ban công.

Phó Nhiễm nhẹ nhàng bước đến sau lưng Minh Thành Hữu, da mặt hắn dày hơn so với cô, cũng đủ để ngăn cản.

“Các người là ai, tại sao lại ở đây?”

Nam sinh vội vàng đem bạn gái ôm vào trong ngực.

Minh Thành Hữu bực mình vẫy vẫy tiền mặt trong tay.

“Chúng tôi mượn ban công của hai người đứng tạm một lúc, số tiền này đã đủ chưa?”

Đôi tiểu tình nhân hai mặt nhìn nhau, cô gái thò đầu ra từ trong ngực bạn trai, vẻ không tin.

“Tiền này không phải là tiền giả chứ?”

Phó Nhiễm ngửa đầu lên, từ góc độ như vậy vừa lúc nhìn thấy khóe miệng Minh Thành Hữu hình như hơi run rẩy, dùng tiền giả sao?

Hắn?

“Nếu đã có tiền như vậy tại sao phải đến ban công này? Khách sạn bên ngoài có nhiều, rất nhiều.”

Suy nghĩ của nam sinh xoay chuyển thật nhanh, lập tức nói ra nghi vấn.

Minh Thành Hữu thu hồi tiền trong tay, hắn nhìn về phía bên cạnh, lại không thấy bóng dáng Phó Nhiễm, hắn quay lại lấy tay kia ôm bả vai cô kéo cô đến bên cạnh. Minh Thành Hữu dùng mắt có ý bảo Phó Nhiễm giải thích.

Phó Nhiễm vội vàng rủ đầu xuống, lúc này cô muốn trốn tránh.

“Bà xã, mau đi xem một chút xem có thiếu

Nữ sinh từ trong ngực hắn đi ra, mới đi hai bước lại bước ngược trở lại.

“Cửa khóa trái bọn họ không vào được, nói cho cùng toàn bộ đồ đáng giá em đều mang ở trên người.”

Minh Thành Hữu thấy người phụ nữ bên cạnh mình là không trông cậy vào được.

“Hai chúng ta trước kia cũng học ở đây, trùng hợp là nhà này khi đó đã thuê qua, mặc dù hiện tại đã kết hôn nhưng còn muốn trở về để xem một chút, cho nên…”

Nghe một chút, tâm trạng gì đây?

“Hì hì, là một đôi tình nhân đi.”

Nữ sinh kia nói ra một câu không đúng lúc.

Minh Thành Hữu lại đem toàn bộ tiền mặt trong ví móc ra.

“Mượn cửa đi qua, tiền này cho cô.”

Cái gì mà tình nhân, sắc mặt hắn bỗng nhiên khó coi, bọn họ là một đôi đã đính hôn, mà lại nằm chung một cái giường đã có tiếng cũng có miếng.

“Ông xã…”

Cô gái nhón chân lên, bàn tay khép lại thành hình quạt tiến đến bên tai bạn trai.

“Là LV nha.”

“Cái này không được đâu.”

“Cắt.”

Cô gái đã tiếp nhận tiền trong ta

“Đi thôi, nếu không phải là nhìn thấy anh cao lớn đẹp trai thì tôi sớm đã báo cảnh sát.”

Phó Nhiễm bước đi cũng như chạy trốn chạy ra khỏi khu chung cư, quá mất mặt, thật mất thể diện.

Minh Thành Hữu ba bước đuổi theo sát.

“Chạy cái gì mà chạy, không trách được châm ngôn nói tai vạ tự chạy đến nơi của mình.”

“Em phát hiện ra anh chính là mỏ quạ đen, tốt thì không linh, hỏng thì lại linh.”

Vốn là một mình cô ở đây rất tốt, không phải hắn là chui vào tham gia thêm phần náo nhiệt.

Nơi tổ chức đính hôn.

Sau khi mọi chuyện xong xuôi, người lớn hai nhà đang bận việc xã giao. Minh Tranh tiếp nhận ly rượu từ chỗ phục vụ, hắn buông lỏng cà vạt một chút, hai chân bước xuống thềm đá đi ra trước bể phun nước giữa quảng trường.

Nước phun lên lạnh lẽo, vài giọt nước thuận theo gió rơi xuống bắn lên trên mặt, gương mặt Minh Tranh dưới ánh trăng có vẻ tối tăm không nhìn rõ, hắn ngửa đầu đem ly rượu trong tay uống một hơi cạn sạch, trong nháy mắt cảm giác khổ sở mà lạnh băng lướt qua cổ họng.

Minh Thành Hữu đến giờ vẫn không về, cũng không gọi điện thoại đến, xem ra hẳn là đã tìm được Phó Nhiễm.

Hắn luôn tin tưởng chính mình, mỗi bước quân cờ đều phải trải qua quá trình suy tính kỹ càng, cũng không đi nhầm. Hắn cần một thời cơ, cơ hội khả thi lại chậm chạp không thấy đến, cuối cùng nhất định phải kéo dài tới đám hỏi giữa hắn và La gia.

Hai tay Phó Nhiễm cắm vào trong túi quần, cô đơn chiếc bóng đi lên phía trước.

“Còn trở về lễ đính hôn sao? Nếu không anh cùng em đến đoạt cưới?”

Phó Nhiễm quay đầu lại.

“Nói chuyện không cần phải kẹp thương đeo gậy, nhưng em không có tâm tư kia như anh.”

Lúc trước còn cố ý làm cho Thẩm Ninh ở lễ đính hôn náo loạn như vậy.

Đôi mắt Minh Thành Hữu hẹp dài đào hoa tràn đầy vui vẻ, dần dần, nét thoáng cười kia gần như khó có thể tự đè nén, hắn giơ tay lên chỉ chỉ Phó Nhiễm.

“Lặp lại lần nữa.”

“Cái gì đó.”

Tâm tình cô vốn là bực bội.

“Súng gì, gậy gì nha, Phó Nhiễm, tư tưởng em không thuần khiết.”

Cô chăm chú nhìn thấy hắn cười mờ ám, hoàn toàn tỉnh táo, gương mặt đỏ bừng, nhấc chân lên đạp hắn.

Minh Thành Hữu kịp thời né tránh, Phó Nhiễm tức giận xoay người rời đi.

Cô vốn định tĩnh tâm lại một lúc cho tốt, lại không nghĩ hắn làm rối tung lên, bất ngờ phá hủy toàn bộ tâm tình của cô.

Nhưng không thể không thừa nhận, trong lòng cô đã không có khó chịu như lúc trước khi đến đây.

Đi được một nửa đường, Phó Nhiễm nghe thấy tiếng bước chân phía sau rất gần, Minh Thành Hữu đuổi theo Phó Nhiễm tới một chỗ dưới đèn đường, cánh tay dài ôm lấy thắt lưng Phó Nhiễm.

Trong lúc nhất thời, cũng không ai nói lời nào.

Tiếng đập rộn ràng của trái tim người cách lớp vải hơi mỏng như tiếng trống đập loạn vào lưng Phó Nhiễm. Có một số học sinh học về muộn lục đục đi qua, Minh Thành Hữu nghiêng đầu đến gần cổ Phó Nhiễm.

“Lúc tâm tình em không tốt thích chơi cái gì?”

Cô an tâm vùi mặt trong ngực hắn, toàn thân thư giãn.

“Công viên trò chơi, bên trong đó không phải là có ngựa gỗ có thể cưỡi sao?”

“Ngây thơ.”

Người đàn ông cười cô.

Tiếp theo, trong nháy mắt cánh tay ôm cô eo lại dùng sức ôm chặt lấy Phó Nhiễm. Phó Nhiễm bị Minh Thành Hữu quay vòng như bay lên không trung, hù dọa cô thất thanh hét lên chói tai.

“A — thả em ra, chóng mặt.”

Hắn ôm cô tại chỗ quay thêm tầm vài vòng nữa, lúc hạ xuống đất Phó Nhiễm chỉ cảm thấy váng đầu hoa mắt, vô thức bấu víu vai Minh Thành Hữu.

Cánh mũi cùng trán có mồ hôi rịn ra, đầu lông mày cô như có vẻ cười, lại nhắm mắt lại vỗ ngực.

“Thật choáng váng.”

Minh Thành Hữu cúi người hôn, lưỡi linh hoạt cạy hàm răng PhóNhiễm ra, mí mắt cô khẽ run rẩy, cuối cùng vẫn không mở mắt ra.

Đầu lưỡi giao nhau triền miên hôn tỉ mỉ, Minh Thành Hữu giữ chặt gáy Phó Nhiễm, hơi thở như lửa nóng mà mập mờ càng ngày càng dồn dập. Bên cạnh có học sinh đi qua, vài bé trai huýt sáo.

Phó Nhiễm lùi bước, dĩ nhiên là Minh Thành Hữu không quan tâm ngó ngàng, ghìm chặt phần lưng cô. Đôi tay hận không thể đem cô vĩnh viễn giam cầm vào trong ngực. Tay Phó Nhiễm rũ xuống dưới thắt lưng hắn cũng không chịu ôm

Ăn xong cơm tối bên ngoài, Phó Nhiễm mệt mỏi không chịu nổi. Minh Thành Hữu gọi điện thoại cho lái xe tới đây đem xe của cô trở về. Hắn để Phó Nhiễm nằm trên ghế lái phụ xe của mình, điều chỉnh góc độ thoải mái nhất, lại đem áo gió đắp lên trên người cô.

Lúc lên ô-tô rời đi, liếc nhìn thời gian trời đã sắp rạng sáng. Phó Nhiễm đang ngủ say, đầu rũ cụp xuống không tìm được tư thế ngủ thích hợp, Minh Thành Hữu đem đầu của cô thả tới vai hắn, lúc này mới lái xe nhanh chóng đi về phía trước.

La Văn Anh phải đi giày cao gót một ngày dài, hai bàn chân vô cùng đau đớn, cô ngồi ngay ngắn ở bên cạnh Minh Tranh. Từ lúc lên xe đến giờ hai người chưa nói qua với nhau một câu.

Hướng đối diện có một chiếc xe chạy qua, Minh Tranh nhận ra là Minh Thành Hữu, hắn ngay lập tức quay đầu xe, tăng tốc đuổi theo.

Tầm mắt Minh Thành Hữu từ sau xe kính thu hồi, hắn đem xe dừng lại bên đường chờ Minh Tranh.

Đồng thời hạ cửa sổ xe xuống, xe của Minh Tranh vững vàng dừng lại bên cạnh.

“Đại ca, chị dâu.”

Minh Thành Hữu chào hỏi trước.

“Còn chưa kịp nói với hai người tiếng chúc mừng, hi vọng sẽ không quá muộn.”

“Cảm ơn.”

La Văn Anh nhẹ gật đầu.

Minh Tranh không nói lời nào, lại liếc nhìn tới Phó Nhiễm ở trên ghế lái phụ, cô khoác áo của Minh Thành Hữu, lúc này đang nằm ở trên người hắn ngủ say.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220

Tags: , , , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất