Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Giả Yêu Làm Thật » Phần 27

Giả Yêu Làm Thật

Phần 27

Đêm vốn yên tĩnh không tiếng động bị từng đợt còi cảnh sát cùng xe cứu thương từ xa tới gần gây náo loạn, âm thanh như xé rách mặt đường, không khí lạnh lẽo tràn ngập khắp nơi. Mùi máu tươi nồng nặc trầm trọng, thật may là chỉ mỗi bên phải cửa xe đụng thành biến dạng.

Minh Thành Hữu cùng Phó Nhiễm bị đưa vào cục cảnh sát, sau khi đi ra liền tới bệnh viện ngay, Thẩm Ninh đã được tiếp nhận giải phẫu, đưa vào phòng bệnh nặng.

Phó Nhiễm ngồi tại ngoài cửa phòng cấp cứu, lúc này trời đã rạng sáng. Thẩm Ninh may mắn là nhặt được cái mạng về, nhưng tổn thương vô cùng nặng, bên trái xương sườn đứt rời mấy cái, trong đó một cái thiếu chút nữa đâm xuyên phổi.

Minh Thành Hữu đã tỉnh rượu, hai khuỷu tay hắn chống đỡ đầu gối, nửa người trên ép xuống, bởi vì gương mặt buông thõng, Phó Nhiễm không thấy rõ thần sắc hắn. Lúc này, người trong hành lang bệnh viện muôn hình muôn vẻ đi qua.

Có người tại con đường tử vong giãy giụa một vòng sau đó đoạt lại được, cũng có người từ đó nhắm mắt lại, sẽ không bao giờ nhìn thấy được ánh mặt trời ngày hôm sau nữa.

Sau khi Phó Nhiễm nghe bác sĩ chủ trị nói về một loạt di chứng lớn, chân tay cô lạnh như băng. Chút đỏ cuối cùng trên khuôn mặt bởi vì lo lắng hầu như đã không còn, cô lấy tay che mặt tức giận.

“Minh Thành Hữu?”

Cô nhẹ hô một tiếng, lại không nghe thấy hắn đáp lại.

Phó Nhiễm biết rõ Minh Thành Hữu nghe thấy.

“Trước đó tại Mê Tính tôi nhìn thấy Thẩm Ninh, cô ấy hỏi chuyện ở quán cà phê có phải có liên quan đến tôi không? Cô ấy cho rằng anh không chịu gặp lại cô ấy chính là vì chuyện cô ấy đã nói lần đó, cứ cho là chuyện tin tức đó không phải là do tôi sắp xếp, nhưng là…”

Phó Nhiễm dừng lại, từng câu gào thét của Thẩm Ninh có thể vì Minh Thành Hữu đi chết còn bên cạnh tai, một người ngay cả chết còn không sợ, chẳng lẽ còn sợ không thoát ra khỏi dòng nước xoáy tình cảm sao?

Lúc này Phó Nhiễm nghĩ không ra, lại không ngờ vài năm sau, tâm tình của Thẩm Ninh ngay lúc này lại sẽ ở trên người cô cũng tái diễn một lần nữa.

“Tôi không muốn lừa gạt anh, chuyện bị chụp ảnh tôi xác thực là biết rõ, cho nên Thẩm Ninh gặp chuyện không may, tôi…”

Minh Thành Hữu ngẩng đầu, vẻ mặt phẫn nộ chưa từng thấy làm Phó Nhiễm giật mình, hắn buông lỏng, một tay ghìm chặt cổ, tay kia giữ chặt người Phó Nhiễm đứng dậy “Đi thôi.”

“Thẩm Ninh làm sao bây giờ?”

“Anh sẽ sắp xếp người tới đây, sẽ rất mau liên lạc với người nhà cô ấy.”

Phó Nhiễm bị Minh Thành Hữu cầm chặt tay đi ra khỏi tầng cao nhất của bệnh viện.

Mới vừa đi ra cửa chính đã bị ký giả ùa lên chặn lại chật như nêm cối, có rất nhiều đèn flash tùy tiện đuổi theo tới đây,

“Minh Tam thiếu, xin hỏi tên cô gái xảy ra tai nạn xe cộ kia là tình nhân bao dưỡng bên ngoài của ngài sao?”

“Nghe nói, cô ấy chính là cô gái ở tiệc đính hôn của ngài gây chuyện phải không?”

“Xin hỏi, hai người tại sao lúc này phải đến bệnh viện, xe của cô ấy gặp nạn có quan hệ như thế nào với hai người?…”

Các phóng viên thay nhau oanh tạc, giống như có thể làm cho người ta không có năng lực đáp trả, cánh tay Minh Thành Hữu đưa ra ngăn cản đối phương lao tới, kéo Phó Nhiễm định lao ra.

Nhưng bọn họ thật vất vả mới chặn được người trong cuộc, đâu chịu dễ dàng dừng tay, đang lúc xô đẫy rất nhanh đem Phó Nhiễm bức đến góc tường.

“Chuyện này cô biết trước sao? Xin hỏi đứng ở trên lập trường vị hôn thê của Tam thiếu, cô có hận cô ấy hay không?”

Mỗi một vấn đề đều có chứa một cái bẫy, chỉ đợi thần kinh cô không vững vàng sau đó liền móc cô vào.

Phó Nhiễm cắn môi không nói, dưới chân không biết vấp vào cái gì, té một cái thiếu chút nữa ngã quỵ, cánh tay Minh Thành Hữu vội vàn ôm bả vai cô “Không sao chứ?”

“Không có việc gì.”

Cô mượn sức Minh Thành Hữu mới đứng người lên được, năm ba cái micro lại đồng thời đưa tới. “Xin hỏi…”

“Ta TMD!” Không thể nhịn được nữa, vậy liền không cần nhịn, Minh Thành Hữu ra sức cực nhanh ngoài dự tính ngăn lại của Phó Nhiễm.

Đúng lúc đó, một nam ký giả che mặt kêu thảm thiết, micro bị rơi đến bên cạnh, nhãn hiệu tòa soạn báo nào đó bị Minh Thành Hữu giẫm dưới chân. “Ai, mẹ nó còn dám dong dài một câu, ông đây sáng mai sẽ làm cho hắn uống Tây Bắc phong, tin hay không?”

“Phó Nhiễm, đi!”

Vương thúc đã lái xe từ sáng sớm tới chờ ở ngoài bệnh viện, Phó Nhiễm theo sát Minh Thành Hữu chui vào chỗ ngồi phía sau xe, cho đến lúc cửa sổ xe kéo lên, vẫn có rất nhiều ký giả vỗ bên ngoài không chịu thôi.

Không cần phải nói cũng biết, chọc phải mạng người là chuyện phiền toái nhất. Mặt Phó Nhiễm dán chặt hướng cửa sổ xe, Minh Thành Hữu cũng không chớp mắt nhìn chằm chằm hướng ngoài cửa sổ, hắn đưa tay ra cầm lấy tay Phó Nhiễm.

Đầu ngón tay có cảm giác hơi mát đem ngón tay mảnh mai của cô đặt vào lòng bàn tay, Phó Nhiễm ngẩng đầu lên, Minh Thành Hữu cũng không quay đầu lại, vẻ mặt cứng ngắc như một pho tượng đá,

“Chuyện Thẩm Ninh cùng em không quan hệ, trong máu của cô ấy xét nghiệm ra thành phần độc dược, là độc giá.”

“Cái gì?”

“Cô ấy cắn thuốc.”

Phó Nhiễm không khỏi giật mình, cô che giấu lại tâm trạng của mình, lông mày Minh Thành Hữu chau lại thành hình chữ Xuyên (川), nói thầm:

” Theo lý thuyết mà nói thì Thẩm Ninh phải hiểu được chừng mực là loại thuốc này từ trước đến nay không được dùng.”

Minh Thành Hữu đã nói Huống Tử đi chặn lại tin tức loan truyền, nhưng Huống Tử lại gọi điện thoại tới nói tình huống hiển nhiên không lạc quan, tin tức có lẽ là trực tiếp toàn bộ. Lúc này các đài truyền hình lớn đang tranh nhau phát hình ra cảnh Minh Thành Hữu vung tay đánh người. ” Vừa rồi ngươi không nên xúc động như vậy.”

Minh Thành Hữu cúp điện thoại, Phó Nhiễm khâm phục hắn lúc này còn có thể cười ra tiếng, hắn đưa tay vỗ nhẹ đầu cô “Chỉ có như vậy mới có thể để chuyện Thẩm Ninh tạm thời quên đi. Sau cùng anh là vì em đánh người, chuyện đó không phải vừa vặn giải thích rõ chuyện tình cảm của chúng ta sao, được rồi chứ?”

Thì ra là như vậy!

Phó Nhiễm đẩy bàn tay hắn ra, chỉ một động tác này, hai người đang ở khoảng cách phảng phất gần gũi nhất lập tức tan biến. Tâm tư Minh Thành Hữu không có ở đây, lần này cũng không để ý.

Trở lại Tôn Vân Thủ Phủ, từ xa Phó Nhiễm đã trông thấy cửa chính rộng mở, không khí khẩn trương mà trang nghiêm đập vào mắt, Tiêu quản gia thấy hai người trở lại, vội vàng nghênh tiếp “Tam thiếu, thiếu phu nhân, mau — ”

Minh Thành Hữu dẫn đầu đi vào phòng khách. Trước đó cứ nghĩ tới chuyện sẽ phát sinh kế tiếp, nhưng lần này như thấy bức chiến, hay là dọa người “Cha, ngài làm cái gì vậy?”

Thần sắc Lý Vận Linh khẩn trương, không ngừng hướng Minh Vân Phong thuyết phục cái gì đó, bà quay đầu lại nhìn về phía hai người “Xem các ngươi gây họa!”

Đứng trong sảnh là hai người mặc quân phục trẻ tuổi, hai vị khác ngồi ở trên ghế salon đối diện Minh Vân Phong. Minh Vân Phong không nhìn hai người lấy một cái, chỉ dùng tay chỉ hướng Minh Thành Hữu “Hôm nay đem hắn áp giải đi bộ đội, đừng làm cho ta thấy phiền lòng nữa!”

“Minh lão gia, người trẻ tuổi sao có thể không làm chuyện sai…” Có người ở bên cạnh khuyên bảo.

“Ông thực cam lòng cho người đem Thành Hữu đưa đi bộ đội? Tất cả chuyện này nói không chừng là do chính Thẩm Ninh gây ra.” Lý Vận Linh tất nhiên là không bỏ qua được.

Minh Vân Phong nghe vậy lại càng thêm tức giận. “Đó cũng là chuyện tốt cho con trai của bà! Ta đều vì nó mà mất hết thể diện, nhanh chóng làm nó sớm cút đi cho ta!”

“Con không đi bộ đội!”

Chỗ ngồi kia há lại có người mong đợi, Minh Thành Hữu từ nhỏ sống trong nhung lụa, muốn hắn chịu đi mà nói còn phải chờ tới bây giờ sao?

“Ngươi đợi ba năm rưỡi rồi trở về, cũng làm ngươi thay đổi tính tình thật tốt.”

Minh Vân Phong lúc này đã hạ quyết tâm, chỉ trở ngại mỗi Phó Nhiễm ở bên cạnh không cứng rắn được như vậy.

Minh Thành Hữu thấy thần sắc Phó Nhiễm vẫn bất động, hắn cũng biết rõ tính tình cha mình, hắn dùng tay nhẹ đẩy Phó Nhiễm “Cha, con mà thực sự đi bộ đội Tiểu Nhiễm làm sao bây giờ? Chẳng lẽ muốn cô ấy một mình một bóng trông phòng chờ con vài năm như vậy, đây không phải là cố tình làm lỡ làng Tiểu Nhiễm sao?”

“Thành Hữu nói đúng lắm, ta vẫn đang chờ ôm cháu nội đây.” Lý Vận Linh thấy thế vội vàng bổ sung. Minh Vân Phong đưa mắt nhìn về phía Phó Nhiễm, người đàn ông bên cạnh không để lại dấu vết véo nhẹ bên eo cô.

Phó Nhiễm tránh tầm mắt của hắn, đem vẻ ưu nhã phóng khoáng nói “Cha, con tán thành ý của ngài, nói không chừng đến lúc đó Thành Hữu có thể thay da đổi thịt trở lại, mấy năm này con có thể đợi.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220

Tags: , , , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất