Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối » Phần 172

Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối

Phần 172

Chẳng qua bị nói một câu là thất bại, thế nhưng lại có thể đem Ma Tôn đại danh đỉnh đỉnh trở nộ khí xung thiên.

“Nam nhân tốt như ta tìm trên toàn bộ tam giới đã gần như tuyệt chủng, ngươi lại dám nói ta thất bại? A?Ta thất bại sao? Ta thấy tên tiểu tử thối nhà ngươi mới là thất bại đó!”

Lưu Quang nhướng mi, nghe đến câu cuối cùng nhất thời không phục nói:

“Bậy bạ! Ta thất bại ở đâu nào? Ta là hình mẫu tiêu chuẩn cho một nam nhân hoàn mỹ! Vũ nha đầu nhà ta vẫn thường khen ta như thế nha!”

Cô Diễm lắc đầu, khinh thường chậc chậc lưỡi.

“Ngươi còn không thất bại? Đến bây giờ còn chưa đem được người biến thành của mình, ta nghe thấy nha đầu kia suốt ngày kêu ngươi là lão Đại, ngươi nghe có thấy khó chịu không? Xem bộ dáng của ngươi, khẳng định còn chưa thu phục được người ta? Chậc chậc chậc ~ Còn dám nói ngươi không thất bại?”

Cô Diễm nói một câu này đã đánh trúng tử huyệt của Lưu Quang. Hắn á khẩu không trả lời được.Nghĩ tới đây, Lưu Quang đầy một bụng hỏa.

Dương Tiễn chết tiệt! Tên hỗn đản ngươi ra mà xem chuyện tốt ngươi gây ra này! Nếu không phải hắn ta đến gây rối, hắn và Tiểu Vũ đã sớm thành đôi rồi. Đâu có bị cái tên thê nô đáng ghét này chê cười chứ!

“Thế nào? Như thế nào? Bị ta nói trúng rồi chứ gì? Nói không nên lời hả? Aizz, thật sự là vô dụng mà! Không phải chỉ là một tiểu nha đầu thôi sao? Cứ trực tiếp hạ gục đi, rồi cho ta một cô con dâu! Ta là cha của ngươi, tâm địa ngươi gian giảo cỡ nào ta đương nhiên biết rõ, không cần phải giả bộ, cứ tốc chiến tốc thắng làm xong chuyện là được.”

Cô Diễm bẩm sinh kiêu ngạo, ngoài lão bà đại nhân thân ái, hắn hoàn toàn không để ý sắc mặt người khác. Thấy Lưu Quang không nói gì, lại càng đổ thêm dầu vào lửa.

Lưu Quang nghe vậy, khinh bỉ nhăn mi lại.

“Ngài đừng nghĩ ai cũng vô sỉ như mình! Thế nào? Chẳng lẽ mẹ ta bị ngài trực tiếp hạ gục? Sau đó bất đắc dĩ phải đi theo ngài ?”

“Ta phi!”

Nhắc đến lão bà đại nhân thân ái, Cô Diễm lập tức đứng đắn trở lại.

“Mẹ ngươi cam tâm tình nguyện ở bên cạnh ta. Không phải bất đắc dĩ, ta không có nửa phần ép buộc nàng.”

Lưu Quang khinh thường chỉ chỉ chính mình.

“Được, ngài mới nói ngài trong sạch, không có hạ gục, vậy sao lại có ta? Không thể nghe lời nói từ một bên nha, ai biết ngài có Bá vương ngạnh thượng cung, ép buộc mẹ ta hay không. Bằng không thì tại sao ngài lại có thể đem bốn chữ ‘trực tiếp hạ gục’ nói ra một cách đương nhiên như thế.”

Cô Diễm bị nói hai má đã thoáng phiếm hồng, không kiên nhẫn phất phất tay nói:

“Được rồi được rồi, ta có ý tốt khuyên ngươi, ngươi lại không nghe! Không nói chuyện này nữa, nói chuyện nghiêm túc đi. Tìm biện pháp, làm cho mẹ ngươi đừng cả ngày chỉ quấn quýt lấy ngươi nữa.”

Lưu Quang sờ sờ cằm, bắt đầu suy tư,

“Đúng vậy, vấn đề này thật phức tạp nha”

… .

Trong phòng khách, hai cha con ngồi đối diện trên sofa suy tư. Tại hoa viên, Thải Lam vừa lúc bắt gặp Tiểu Vũ.

“Tiểu Vũ?”

Thải Lam vốn muốn đi dạo hậu hoa viên, không nghĩ khéo như vậy lại gặp được con dâu tương lai. Hắc hắc, con trai bị người tóm đi, nàng liền tóm con dâu đến tâm sự, không tệ nha!

Tiểu Vũ đang đứng bên bờ sông, lặng lẽ nhìn đôi vợ chồng son ở phía đối diện có phát triển gì không. Chợt nghe có người gọi tên nàng, theo bản năng quay đầu lại.

“Tiên nữ tỷ tỷ?”

Tuy biết rằng tiểu mỹ nhân trước mắt là mẫu thân của lão Đại, lão Đại cũng nói với nàng, có thể trực tiếp gọi bà bà (mẹ chồng) hoặc là mẹ.Nhưng vừa nhìn đến dung mạo của Thải Lam, dù thế nào nàng cũng kêu không ra hai tiếng ‘bà bà’ này.

Mỹ nhân trẻ đẹp như vậy, bảo nàng gọi là ‘bà bà’ sao? Mẹ ơi, thật sự là tổn thương mạnh mẽ đến tấm lòng của nàng mà.

Thải Lam mỉm cười bước đến gần, ngay khi nghe thấy Tiểu Vũ gọi một tiếng “Tiên nữ tỷ tỷ”, liền bật lên cười to.

“Con không thể gọi ta là Tiên nữ tỷ tỷ gì đó nha, con là vợ của Quang nhi, hẳn nên gọi ta một tiếng bà bà. Gọi ta là tỷ tỷ, không phải sẽ rối loạn bối phận sao? Đến đây, gọi thử một tiếng bà bà cho ta nghe xem!”

Tiểu Vũ ngây ngô cười hai tiếng, xấu hổ vuốt vuốt cái ót giả ngu không lên tiếng. Nàng mới không cần kêu bà bà gì đó nha, đối diện là mỹ nhân thoạt nhìn không hơn nàng bao nhiêu tuổi này, nàng tuyệt đối gọi không ra nha.

Thải Lam nhìn thấy bộ dáng này của Tiểu Vũ, liền thấy thật sự thú vị. Nhìn nàng một bộ dáng ôn nhu động lòng người, kỳ thật tính tình rất vui vẻ hoạt bát. Cặp đôi Tiểu Vũ và Lưu Quang này, chính là phiên bản của nàng và Cô Diễm.

Tuy bây giờ Lưu Quang chưa chịu thừa nhận, kỳ thực sớm cùng Cô Diễm giống nhau, đều là nam nhân tốt yêu vợ đạt tiêu chuẩn. Mà bề ngoài Thải Lam thoạt nhìn dịu dàng ôn nhu, kỳ thật không phải như vậy. Thực chất nàng cùng Tiểu Vũ giống nhau,đ ều hoạt bát ầm ĩ hơn bất cứ ai. Nhưng bởi thân phận nàng có chút đặc biệt, nên phải đúng mực một chút. Không như Tiểu Vũ, muốn nháo liền nháo, từ trong tới ngoài đều tản ra khí chất mạnh mẽ hoạt bát.

Đây là lý do vì sao vừa thấy Tiểu Vũ, nàng đã rất thích nha đầu này. Huống hồ ngoại trừ bề ngoài, nàng là nha đầu duy nhất dám sẵng giọng đối với Ma Tôn Cô Diễm. Thải Lam nhớ tới vẻ mặt lúc đó của ông chồng thân yêu, lại không nhịn được cười.

“Gì? Kia không phải là Nhị Lang Thần Dương Tiễn sao? Hắn tới Địa phủ làm gì?”

Thải Lam theo ánh mắt Tiểu Vũ, nhìn sang bờ sông bên kia, không nghĩ gặp được người quen.

Tiểu Vũ từ chỗ Tiểu Bạch, Tiểu Hắc biết được chuyện trước khi nàng bị ép nhảy xuống sông Vong Xuyên, nên đối với thân thế của Lưu Quang, nàng biết cũng khá rõ, mẫu thân của Lưu Quang – Thải Lam – nguyên là công chúa trên Thiên giới, cho nên biết Dương Tiễn cũng là chuyện bình thường.

“Dạ, hắn đúng là Dương Tiễn. Nữ tử bên cạnh hắn tên là Bạch Nhược, vốn là Quỳnh Hoa Tiên Tử trên Thiên giới. Khi đó bọn họ phát sinh tình cảm, là trái với luật Thiên Đình, liền bị xử phạt rất nghiêm khắc. Bạch Nhược vì bảo hộ Dương Tiễn, tự nguyện nhảy xuống Trọng Quang nhai, nhận Tình Kiếp trong vòng ba kiếp, chịu mọi đau khổ. Dương Tiễn cũng bị Thiên đế xóa đi trí nhớ.”

Tiểu Vũ thấy Thải Lam tò mò, liền mở miệng giải thích.

“Dương Tiễn bị Thiên Đế xóa đi trí nhớ trước kia, chỉ để lại một giọt Tình Lệ. Lão Đại vụng trộm đem giọt nước mắt đó phong ấn trong một cái bình, giao cho ta cất giữ. Sau khi ta bị Dương Tiễn bức phải nhảy xuống sông Vong Xuyên, lão Đại rất tức giận đã đánh thẳng lên Thiên Đình. Nói cho Dương Tiễn cách phục hồi đoạn trí nhớ đã bị xóa đi trước kia, để cho hắn nếm thử cảm giác của việc mất đi người mình yêu. Sau đó, lại tới Nhân gian, tìm được Quỳnh Hoa Tiên Tử đã đầu thai, mang nàng đến Địa phủ.”

Tiểu Vũ chưa nói tới phương pháp Lưu Quang đã dùng để đưa Quỳnh Hoa Tiên Tử tới Địa phủ, tuy rằng nàng không đồng ý với cách làm này, nhưng nàng cũng biết lão Đại cực kỳ yêu nàng, nên mới làm ra chuyện cực đoan như vậy. Nàng không trách hắn.

“Con bị ép nhảy xuống sông Vong Xuyên?”

Thải Lam thét lên kinh hãi, Tiểu Vũ kể lại trọng điểm chuyện đã xảy ra, hiển nhiên nàng không nghe hết, chỉ đem tâm tư tập trung ở một câu này.

Tiểu Vũ theo bản năng gật đầu, thành thực nói:

“Dạ, đúng vậy. Có chuyện gì sao?”

Thải Lam trừng lớn hai mắt, cẩn thận đánh giá Tiểu Vũ một lượt từ đầu xuống chân.

“Trời ơi, chỉ sợ con là người duy nhất có thể bước ra từ sông Vong Xuyên. Nước sông Vong Xuyên có tính ăn mòn, thật không biết Quang nhi dùng biện pháp gì để cứu con lên. Hơn nữa nước sông Vong Xuyên là nước Vong Tình, con có bị quên đi ký ức về Lưu Quang không?”

Tiểu Vũ lắc đầu, nhớ lại đoạn thời gian nàng mất đi trí nhớ, Lưu Quang luôn thống khổ ẩn nhẫn, trong lòng luôn dằn vặt tự trách. Nàng có chút áy náy nói:

“Quên, ta đem lão Đại quên triệt để không còn một mảnh. Bất quá sau đó lại mạc danh kỳ diệu (không hiểu tại sao) nhớ ra toàn bộ, đến tận bây giờ ta vẫn chưa hiểu tại sao.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất