Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối » Phần 146

Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối

Phần 146

“Lão Đại! Ta thật sự không nhịn được! Có một vấn đề ta nhất định phải hỏi ngươi!”

Tiểu Vũ lôi kéo Bạch Nhược, đi theo phía sau Lưu Quang mở miệng nói. Sắc trời đã dần dần sụp tối, thấy Lưu Quang lững thững hướng sân vắng phía trước mà đi tới, xem ra không phải là về Địa phủ.

Nghe thấy câu nói của Tiểu Vũ, Lưu Quang đi ở phía trước giơ lên khóe miệng. Nghĩ rằng, nha đầu kia quả nhiên đã thông suốt, rốt cục nhịn không được muốn hỏi hắn vì sao đồng ý mua nữ tử này? Ha ha, hỏi đi hỏi đi. Như vậy ít nhất cũng có thể nhìn ra được, trong lòng Vũ nha đầu cũng có hắn.

“Có vấn đề gì liền hỏi đi, không cần ngượng ngùng rào rào đón đón.”

Ngữ khí của mỗ Quang ra vẻ bình tĩnh, kỳ thật trong lòng sớm ước gì Tiểu Vũ mở miệng hỏi.

Tiểu Vũ vừa nghe lời này, liền buông lỏng tay đang nắm Bạch Nhược, chạy chậm hai bước đi tới bên cạnh người Lưu Quang. Lôi kéo ống tay áo hắn, ý bảo hắn cúi đầu đem lỗ tai ghé lại.

Lưu Quang thực tự nhiên nghĩ, đây là biểu hiện con mèo nhỏ tiểu Vũ ngượng ngùng. Kết quả, hắn phối hợp hơi hơi cúi người xuống, ghé lỗ tai vào.

Ánh mắt Tiểu Vũ liếc chung quanh, xác định bốn phía không có người, Tiểu Hắc và Bạch Nhược cùng với Hiên Viên Thương Tử theo đuôi cũng không đi lên nghe lén. Vì thế vẻ mặt thần bí hề hề bám vào bên tai Lưu Quang nói: “Lão Đại! Sao ngươi có nhiều tiền như vậy? Có phải lấy trộm của công hay không?”

Giờ phút này Lưu Quang cảm giác, ngoại trừ bi ai, vẫn là bi ai. Nếu có thể dùng một câu để hình dung, như vậy hắn sẽ nói, tâm của ta, thật lạnh thật lạnh … .

Nghiêng đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nghi hoặc của Tiểu Vũ, Lưu Quang vô lực than nhẹ một tiếng, hai tay chấp ra phía sau, liền vừa lắc đầu vừa thở dài tiếp tục hướng phía trước mà đi.

Tiểu Vũ khó hiểu sững sờ ở tại chỗ. Đây là làm sao vậy?

“Này! Này! Lão Đại…. Lão Đại dừng lại chút… Ta hỏi ngươi. Sao ngươi lại không để ý gì hết vậy! Này! Này này! Lão Đại… Lão Đại … Hiện tại không phải thời điểm giả vờ thâm trầm, ngươi có biết nếu ngươi tham ô của công, tội danh sẽ rất lớn đó! Cho dù ngươi đẹp trai, nhưng mà mặt cũng không thể làm ra tiền nha. Gì? Lão Đại, sao sắc mặt ngươi khó coi vậy? A! Chẳng lẽ thực bị ta đoán trúng?! …”

Lưu Quang nhanh chóng hướng phía trước mà đi, Tiểu Vũ chưa từ bỏ ý định truy ở phía sau hắn mà hỏi.

Đi theo phía sau bọn họ cách đó không xa Hiên Viên Thương Tử cười cười, phe phẩy quạt lẩm bẩm nói: “Xem ra cảm tình của bọn họ rất tốt.”

Bạch Nhược cũng tươi cười thản nhiên, đối với nàng mà nói, kỳ thật bên những người vừa mới mua nàng, đều coi như là người xa lạ. Nhưng trong lòng Bạch Nhược lại không có phản cảm với bọn họ. Nhất là tiểu cô nương vui vẻ ở phía trước, làm cho người ta có cảm giác thực thư thái.

Mỗ Hắc đứng ở giữa Hiên Viên Thương Tử và Bạch Nhược, có chút xấu hổ cười gãi gãi đầu. Cảm tình rất tốt? Ặc, hẳn là rất tốt đi…

Dù sao trên đời này, chỉ có lão Đại đánh bại được Vũ nha đầu gây chuyện quấy rối kia. Mà đồng dạng, cũng chỉ có Vũ nha đầu mới có thể làm cho lão Đại phong hoa tuyệt đại lộ ra cái loại biểu tình bất đắc dĩ này.

… .

Tiểu Vũ ở bên người Lưu Quang tranh cãi ầm ĩ không ngớt, giống như nhất định phải ép hỏi Lưu Quang rốt cuộc có tham ô của công hay không. Mỗ Quang vừa bị hỏi mà giận, vừa cũng bởi vì bị mỗ nha đầu làm tức giận. Đột nhiên dừng cước bộ, xoay người vươn tay nâng cái ót của Tiểu Vũ, không cho đối phương kịp có bất kỳ phản ứng gì, cúi đầu liền in lên môi người nào đó.

Chỉ là một nụ hôn nhẹ thoảng qua, nhưng đã tạo ra hiệu quả rất lớn. Bởi vì mỗ nha đầu đã chuyển sang tình trạng ngây ngốc, trừng lớn mắt, ngây ngốc nhìn Lưu Quang.

Lưu Quang thoáng thối lui, vừa lòng phát hiện chiêu này tựa hồ đối mỗ nha đầu mà nói, tương đối có hiệu quả. Cảm giác bực mình vừa rồi trở thành hư không, xoa hai má Tiểu Vũ, vẻ mặt cười đến tà mị.

“Nương tử thân ái của ta, vi phu giàu có ra sao, chẳng lẽ nàng không biết? Ngày thường đều là lấy dạ minh châu làm viên đá mà quăng đùa, trong nhà kia trên từng chùm đèn thủy tinh được khảm cái gì, nàng chẳng lẽ đã quên? Chỉ là một trăm vạn lượng mà thôi, ở Địa phủ, bao nhiêu đó tiền cũng mua không nổi nồi canh Mạnh bà kia nấu.”

Tiểu Vũ lấy lại tinh thần, thần sắc vẫn có chút ngốc trệ. “Vừa rồi ta hỏi ngươi lâu như vậy, sao ngươi lại không nói?”

Lưu Quang nhún vai, “Ta không muốn nói mà thôi.”

“Vậy sao hiện tại ngươi lại nói ?”

“Vừa rồi là vừa rồi, hiện tại là hiện tại. Ta cao hứng, vừa rồi không nói, hiện tại nói. Thì thế nào?”

“… .”

Thấy Tiểu Vũ không nói gì, Lưu Quang thật mừng rỡ thoải mái.

“Đúng rồi. Nương tử thân ái! Vi phu phát hiện, phương pháp lấy môi chặn môi này hình như thực thích hợp với nàng. Về sau nếu nàng lại phiền khiến vi phu giận, vi phu nên dùng phương thức này đáp lại nàng, nàng thấy thế nào?”

Tiểu Vũ nhìn đôi mắt giảo hoạt kia của Lưu Quang, nắm chặt nắm tay nhỏ.

“Ta đã từng nói với ngươi, ta thật sự rất muốn bóp chết ngươi chưa?.”

A? Lưu Quang ra vẻ kinh ngạc.

“Ta đây đã từng nói với nàng, dù cả đời nàng giết ta, cũng không thể làm ta chết chưa?.”

Mỗ Vũ cắn răng không cam lòng.

“Không thử làm sao biết ta giết ngươi không chết!”

Mỗ quang cười đến yêu diễm. Cúi đầu tới gần bên tai trái của Tiểu Vũ.

“Tốt lắm, về Địa phủ ta để cho nàng từ từ mà thử.”

Giọng nói ôn nhu mềm mại, hơi thở phun lọt vào vành tai. Tiểu Vũ vẫn cho rằng da mặt của mình dầy, nhưng giờ phút này cũng nhịn không được mà đỏ mặt. Nàng không có miên man suy nghĩ! Tuyệt đối không có! Nhưng sao vừa nghe những lời này của lão Đại, lại cảm thấy mang theo cảm giác không có ý tốt?

Lưu Quang dùng ánh mắt nơi khóe mắt thoáng nhìn ba người cách đó không xa có chút sững sờ đứng tại chỗ không dám tiến lên, nghĩ rằng nơi này dù sao cũng không phải Địa phủ, bên đường làm động tác vô cùng thân thiết, lực sát thương quả thật khá lớn.

May mà sắc trời đã tối, người đi trên đường cũng không nhiều. Vì không muốn gây xôn xao lớn hơn nữa, vẫn là nhanh chóng làm chính sự trước. Sau khi về Địa phủ, hãy còn nhiều thời gian!

Vừa nghĩ thế, Lưu Quang liền đứng thẳng người. Kéo tay Tiểu Vũ. Tiếp tục hướng phía trước mà đi.

Cách đó không xa ba người sững sờ ở tại chỗ, chậm rãi hồi hồn.

Hiên Viên Thương Tử giơ ngón tay cái lên, tán thưởng nói: “Thật sự là làm cho ta mở mắt!”

Sắc mặt Bạch Nhược có chút ửng đỏ, cúi đầu không lên tiếng.

Tiểu Hắc lại không cho là đúng. Nhớ ngày đó lúc lão Đại nhảy vào Vong Xuyên hà để đem Vũ nha đầu cứu ra, hôn so với lần này còn kịch liệt hơn. Không ngạc nhiên!

… .

Mấy người cứ như vậy một đường đi tới, quanh co lòng vòng, sau khi qua vài cái ngõ nhỏ, đứng ở trước cửa một ngôi nhà.

Thời điểm Hiên Viên Thương Tử vừa đi qua cái ngõ nhỏ đầu tiên, liền cảm thấy đường có chút quen thuộc. Sau đó lại đi tới đi tới, trong lòng liền kinh ngạc. Cho đến khi Lưu Quang dừng cước bộ. Hắn mới giựt mình mở miệng nói: “Á… Các ngươi sẽ không muốn đến quấy rối đó chứ?”

Nơi bọn họ đang đứng lúc này, đúng là cửa lớn của Lạc Phường. Ban đêm là thời gian Lạc Phường buôn bán, cho nên giờ phút này bên trong đèn đuốc huy hoàng. Hình như Tam ca sắp đi ra khiêu vũ.

Nhớ rõ lần trước khi mấy người bọn họ đến, lão Lục vụng trộm chạy đi, Tam ca bị giấu không tìm thấy, Ngũ ca thiếu chút nữa bị Đại ca mắng chết. Đêm đó là lần đầu tiên từ khi Lạc Phường khai trương tới nay, tiễn khách trước khi đóng cửa.

Đã một năm, mấy vị đến từ Địa phủ lại tìm tới nơi này, trong lòng Hiên Viên Thương Tử rối rắm, mẹ ơi, trăm ngàn lần đừng lại làm ra chuyện ngoài ý muốn gì. Bằng không hắn đi theo bên người những người này, xảy ra chuyện hắn khẳng định không trốn thoát có liên can. Sắc mặt lão Đại trầm xuống, hắn liền chuẩn bị mua quan tài thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất