Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn » Phần 141

Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn

Phần 141

Nhìn cái tát của Thước Tịch Dạ vừa hạ xuống, Dạ Thiên Ưng đứng một bên sắc mặt trở nên cực kỳ âm u….

Híp mắt, hắn quay đầu nhìn về phía Thước Tịch Dạ, vẻ âm trầm đột nhiên biến mất, thay thế bằng một nụ cười xấu xa: “Tịch Dạ, nhớ anh chứ? !”

Sau khi Thước Tịch Dạ nghe được câu hỏi của Dạ Thiên Ưng, trong lòng như nở hoa, rất muốn dạy dỗ cái con hồ ly tinh này rồi, ai biết, đây là cơ hội trời cho cô kia chứ? ! ! !

“Dạ.” Khẽ gật đầu, Thước Tịch Dạ ôm choàng lấy cổ hắn, dán môi mình lên môi của hắn……

Không trốn tránh, Dạ Thiên Ưng nhiệt tình đáp trả lại cái hôn của Thước Tịch Dạ….. Hoàn toàn quên mất cô gái nhỏ đang đứng bên hắn.

Ngô Hiểu Dao ttrợn mắt nhìn mọi thứ đang diễn ra trước mặt mình. Tay nắm chặt thành quả đấm, móng tay cằm sâu vào lòng bàn tay, cơn đau thấm đậm, mình không bị hoa mắt, là thật……

Kinh ngạc nhìn hắn và Thước Tịch Dạ thân thiết với nhâu, cô chợt tỉnh ngộ, thì ra là như vậy…… Thời cơ thuận lợi thật đấy nhỉ, tất cả đều là kiệt tác của Dạ Thiên Ưng……

Bởi vì mối thù hai năm trước mà hắn có thể đối xử với cô như vậy sao? Sau khi cô thực sự có tình cảm với hắn, lại chuẩn bị cho cô nhìn được cái cảnh kich thích như thế này, kich thích trái tim nhỏ bé của cô.

Không ngờ….. Mình là một con bé ngây thơ ngu ngốc ngoan ngoãn như vậy, lại rất thích hợp trở thành đồ chơi cho hắn. Bây giờ người tình của hắn đã xuất hiện, vậy có lẽ thứ đồ chơi cô đây chắc rút lui rồi hả?

Cả ngày Dạ Thiên Ưng cứ tuân theo khuôn phép như vậy là chỉ sợ Thước Tịch Dạ nhìn thấy hắn đùa giỡn với phụ nữ ư?

Nhưng không ngờ, trùng hợp là Thước Tịch Dạ lại đến quán Bowling này, để chứng minh sự trong sạch của mình, hắn lại xa lánh mình ư?

Cái tát lúc nãy Thước Tịch Dạ dành cho mình, là sự trừng phạt đối với cô sao? Nực cười…… Thật nực cười, tại sao mình lại ngu như vậy, đần như vậy, ngốc nghếch như vậy, thiếu chút nữa đã đắm chìm trong bộ mặt giả tạo của Dạ Thiên Ưng mất rồi.

A, sắc mặt Ngô Hiểu Dao thay đổi ngay lập tức, giống như sấm sét đang đánh vào trái tim của cô, linh hồn của cô. Tê tâm phế liệt khiến cho nước mắt cứ như muốn rơi xuống.

Trước mặt, Dạ Thiên Ưng và Thước Tịch Dạ hôn càng mãnh liệt. Lòng của cô đã đau lại càng đau.

‘Ngô Hiểu Dao, cô không thể khóc, cô tuyệt đối không thể khóc, nếu như cô khóc, sẽ khiến cho người đàn ông kia như ý hắn. Cô phải kiên cường, cô nhất định phải kiên cường. Ta không cho cô khóc biết chưa! ’ Trong lòng Ngô Hiểu Dao không ngừng lặp lại những lời răn dạy bản thân mình…

Tại sao? Tại sao trái tim của cô lại đau như vậy? Đã từng, thấy Lam Cẩn Hiên cùng phụ nữ bước ra từ khách sạn nhưng lại không đau như thế này.

Tại sao cô lại trở nên như thế này, tại sao lại đau hơn trước đây hả? Là tình cảm của cô đối với Dạ Thiên Ưng nhiều hơn so với Lam Cẩn Hiên…

Chẳng lẽ mình thật sự đã rơi vào trong cái bẫy của Dạ Thiên Ưng sao? Chẳng lẽ mình đã không còn cách nào kiềm chế bản thân mình rồi hay sao? A, loại tình cảm này chỉ là một trò chơi, có người thắng cũng có người thua, lần này cô đã thua đến nỗi thương tích đầy mình…..

Cơn đau lên xuống trong lòng nói cho cô biết rằng, cô là người thua, đã thua bởi cái người phụ nữ đang đứng trước mặt hôn nồng nhiệt bên kia.. Trở thành món đồ chơi trong lòng bàn tay hắn? Hắn đã thành công trả thù cô vì chuyện hai năm trước!

Đêm hôm ấy, hắn không ăn hết được cô, người đàn ông bá đạo này vẫn không cam lòng! Không cam lòng! ! Cho nên bây giờ hắn chà đạp trái tim cô gấp bội, khiến nó đau âm ỉ! !

Trách hắn sao? Không trách! Là do chín mình quá đần độn, là do chính mình quá ngu ngốc! Tại sao lại đi quan tâm cái tên đàn ông xấu xa như thế này chứ. Một lần tổn thương, mình còn chưa chịu đựng nổi sao? Còn tới lần thứ hái nữa ?

Không sao……

Không sao……

Bây giờ mọi chuyện đều không quan trọng. Loại đàn ông này không xứng để cô rơi nước mắt! ! ! ! ! !

Trái tim Ngô Hiểu Dao không ngừng an ui mình, cô không khóc, không rơi nước mắt….. Vốn định xoay người rời đi, nhưng Thích Tịch Dạ chợt giữ cánh tay cô lại…..

Ngô Hiểu Dao không hiểu, một cái tát còn chưa đủ cho cô ta sao? Mình còn nợ gì cô ta hả? ? Cô ta còn muốn thêm gì nữa đây? Mặt tỏ ra không có gì xoay người nhìn về đôi nam nữ Dạ Thiên Ưng và Thước Tịch Dạ.

Họ rất ân ái, rất ngọt ngào. Tay Dạ Thiên Ưng ôm lấy hông của Thước Tịch Dạ, trên mặt hắn tràn đầy ý cười? Nụ cười ấy là gì? Là cười nhạo mình, hay là đang khoe khoang, khoe khoang hắn có được sự hạnh phúc?

Khoe khoang cái gì? A…… Khoe khoang cái gì! ! ! ! Khoe khoang hắn đã thành công khiến cô tổn thương?

Lòng Ngô Hiểu Dao như gào thét từng cơn từng cơn. Hít một hơi thật sâu. Đáy lòng cười giễu chính mình.

Hắn thành công, hắn thật sự thành công! ! ! ! ! !

Nhưng, cô sẽ không bao giờ cho hắn thỏa mãn. Tuyệt đối sẽ không bao giờ! Cô không khóc, dù chỉ một giọt nước mắt cô cũng không muốn nó rơi xuống……

Phụ nữ rơi nước mắt là biểu thị của sự thua cuộc, cô sẽ không bao giờ rơi nước mắt trước loại đàn ông này, cô sẽ không chịu thua!

“Sau này cô đừng dây dưa Dạ Thiên Ưng, hiểu chưa?” Giọng nói khinh bỉ xen lẫn chút giễu cợt truyền vào tai Ngô Hiểu Dao, Thước Tịch Dạ vênh váo nhìn chằm chằm Ngô Hiểu Dao, cô có thành kiến sâu nặng với người con gái này, cô có thể nhận thấy, trong cuộc điện thoại lần trước nghe Dạ Thiên Ưng dịu dàng như vậy thì chắc là con bé đang đứng trước mặt này thôi.

Cô tưởng nó là một phụ nữ đầy vẻ mị hoặc, hấp dẫn đàn ông, bây giờ nhìn qua mới biết nó cũng có thế mà thôi.

Hơn nữa, lúc nãy thấy Dạ Thiên Ưng giận dữ quát lên, Thước Tịch Dạ biết, cô bé này cũng bị Dạ Thiên Ưng đem ra chơi đùa. Nhưng tại sao mình lại ra vẻ với cái con bé ngây thơ trước mặt này nhỉ? ? ?

Nếu là Dạ Thiên Ưng đã chơi ngán phụ nữ này, thế nào thì cô cũng là người tình của Dạ Thiên Ưng, bây giờ chỉ muốn tóm cô ta lại để trút giận, còn có thể trực tiếp tống khứ ả phụ nữ hết được Dạ Thiên Ưng yêu chiều này nữa, lần này Thước Tịch Dạ cô phải dạy bảo con hồ ly tinh này cho tốt! ! ! ! ! !

Nghe mệnh lệnh của Thước Tịch Dạ, Ngô Hiểu Dao cười khổ……

Mình dây dưa Dạ Thiên Ưng? A. Không tệ, thật không tệ, lần này coi như Dạ Thiên Ưng đã tìm đúng được đối tượng.

Biết mình không cần phải giải thích cái gì cho Thước Tịch Dạ hiểu, cũng biết mình sẽ không bao giờ cãi nhau với cô ta, hôm nay Dạ Thiên Ưng đã ăn triệt để cô rồi đấy.

“Lấy bản lĩnh của cô thì có thể khiến cho tôi dây dưa với anh ta?” Lời nói của cô vừa thốt ra, Thước Tịch Dạ hài lòng thả cánh tay cô ra….

Ngô Hiểu Dao chưa từng nhìn Dạ Thiên Ưng lấy một cái, cô không hy vọng cái loại đàn ông lòng lang dạ sói kia sẽ nói chuyện với cô một câu, thua chính là thua, không có bất kỳ sự không cạm chịu với hắn. Xoay người, bóng lưng cô chứa đầy vẻ bi thương, từng bước từng bước đi ra khỏi quán bowling…..

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất