Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Chuyện tình hoàng gia » Phần 48

Chuyện tình hoàng gia

Phần 48

Sáng hôm sau, Hạ Đồng vốn định rủ anh đi ăn sáng lại không thấy anh trong phòng, đi ra ngoài trước thì thấy anh ngồi ngay băng đá, cô chậm rãi đi đến, nói:

– Anh đi sáng không?

– Tôi phải về rồi. – Dương Tử không nhanh không chậm nói ra từng chữ

– Sao vậy? – cô có chút bất ngờ, cô cứ tưởng anh sẽ ở lại đây đến khi cô về chứ?

– Ở trường có việc cần tôi giải quyết.

– Vậy thì anh về đi, chuyện ở trường quan trọng hơn mà. – Hạ Đồng cười xòa nói

Cô không hiểu sao lại cảm thấy hụt hẫng khi anh nói anh sẽ đi, chính cô cũng không hiểu rõ.

– Anh Dương Tử. – Tiểu Lạc từ trong nhà nhanh nhẹn chạy tới chỗ anh

– Tiểu Lạc, sao em thức sớm vậy? – Hạ Đồng ôm lấy Tiểu Lạc hỏi

– Em ngày nào không thức sớm hả chị hai? – đôi mắt to tròn của Tiểu Lạc nhìn cô

– Chị hai biết, dù gì hôm nay Tiểu Lạc cũng không đi học mà. – Hạ Đồng nói

– Em muốn đi chơi với anh Dương Tử. – Tiểu Lạc vui vẻ nói, sau đó đi đến nắm tay Dương Tử

– Anh Dương Tử, hôm nay Tiểu Lạc muốn đi chơi nữa.

– Anh xin lỗi Tiểu Lạc, hôm nay anh phải về rồi. – Dương Tử nhẹ giọng đi nói

– Tiểu Lạc không muốn anh Dương Tử đi. – Tiểu Lạc làm nũng

– Tiểu Lạc ngoan, nếu em không ngoan, anh Dương Tử sẽ không thương nữa. – Dương Tử xoa nhẹ đầu Tiểu Lạc

– Tiểu Lạc thích anh Dương Tử mà, anh ở lại đây đi. – Tiểu Lạc lay lay tay anh

– Tiểu Lạc ngoan, anh Dương Tử còn có việc, em đừng quậy nữa. – Hạ Đồng kéo Tiểu Lạc lại

– Nhưng Tiểu Lạc…

– Tiểu Lạc, hay là anh Dương Tử hứa với em, sau này nếu có cơ hội anh sẽ đến chơi với Tiểu Lạc có chịu không?

Ít khi cô thấy anh có kiên nhẫn như vậy, trong lòng lại dâng lên một cảm xúc khó tả.

– Dạ được. – Tiểu Lạc nghe xong mỉm cười gật đầu nói

– Tiểu Lạc ngoan lắm.

– Nhưng anh Dương Tử phải móc nghoéo với Tiểu Lạc. – Tiểu Lạc tinh ranh đưa ngón út ra

– Được.

Dương Tử cũng đưa một ngón út ra, móc ngoéo với Tiểu Lạc.

Dương Tử đứng ở chiếc BMW đợi mình, anh khẽ ngồi xổm xuống xoa nhẹ đầu Tiểu Lạc, nói:

– Tiểu Lạc phải ngoan đó biết chưa?

– Tiểu Lạc biết rồi, nhưng mà Tiểu Lạc sẽ rất nhớ anh Dương Tử. – Tiểu Lạc xụ mặt nói

– Tiểu Lạc ngoan, anh Dương Tử cũng sẽ nhớ Tiểu Lạc.

Dương Tử nói rồi đứng lên, nhìn cô. Hạ Đồng nhìn anh, gấp gáp cúi đầu nói:

– Anh đi bình an.

Hớ, cô đang nói cái quái gì vậy? Rõ ràng cô muốn nói cảm ơn anh mà, sao lại thành bốn chữa này.

– Đó là điều đương nhiên, khỏi cần cô nói. – Dương Tử liền thay đổi thái độ một trăm tám, lúc nãy là dùng thái độ ấm nói với Tiểu Lạc, giờ lại là lạnh nói với cô

Cô còn định sửa lời cảm ơn anh, bị anh nói như vậy, hết muốn nói luôn.

– Anh đi nhanh đi, tạm biệt. – Hạ Đồng đuổi anh như đuổi tà

Dương Tử không nói gì, nhìn cô một lát mới lên xe. Hạ Đồng khẽ nhìn anh bước lên xe ngồi, nhìn cô làm gì chứ, cô cũng có làm gì anh đâu. Bắt quá chỉ làm anh tức giận ngày hôm qua thôi.

Chiếc xe chầm chậm lăn bánh chạy đi, Hạ Đồng nhìn theo khẽ thở phào, cuối cùng thời gian tự do thoải mái của cô đến rồi, tên heo đực cũng đi rồi.

Cùng lúc một chiếc Lexus và Mercedes chạy ngược chiều với xe của Dương Tử, dù lướt qua rất nhanh nhưng anh cũng thấy được chủ nhân ngồi trong chiếc xe kia.

Khóe môi hơi nhấc lên một đường lạnh nhạt.

Hạ Đồng còn định mở tiệc ăn mừng vì đuổi được anh đi, ai mà ngờ còn chưa kịp vui thì chiếc Lexus đã dừng trước cửa nhà tình thương.

Hạ Đồng nhíu mày nhìn, đến khi cánh cửa xe mở ra đồng loạt hai người con trai bước ra, cô lại tròn mắt nhìn, sao hai anh lại đến đây?

– Hạ Đồng, anh nhớ em lắm!!!

Người vừa lên tiếng trêu đùa cùng với tiếng cười vui vẻ chẳng ai khác ngoài Khiết Đạt.

– Hai anh, hai anh…

Cô còn chưa định thần lại thì đã nhận được cái ôm đầy ấm áp của Khiết Đạt, vòng tay của anh siết chặt lấy thân hình nhỏ bé của cô, lại ngọt ngào ấm áp.

– Anh, anh… buông em ra. – Hạ Đồng vội đẩy anh ra

– Không có em để anh chọc phá, anh thật buồn. – Khiết Đạt cười vui vẻ nói

– Vậy ra anh không phải nhớ em mà là vì em giúp anh giải khuây hay sao? – Hạ Đồng nửa đùa nửa thật nói

– Em hiểu lầm rồi, anh không có ý đó, chỉ là, chỉ là…

– Xem anh kìa, làm gì căng thẳng quá vậy em chỉ nói đùa thôi. – Hạ Đồng nhìn anh rối rít giải thích, buồn cười nói

– Ừ.

Khiết Đạt nói, anh sao lại lắp bắp giải thích, còn làm cô hiểu lầm ý của anh nữa chứ?

– Xem hai người kìa, biến tôi thành người vô hình rồi. – Thiên chen vào nói

– Em nào có. – Hạ Đồng cười hìhì nói

– Anh biết em không dám. – Thiên cười ấm áp, sau đó vươn tay ra xoa đầu cô

– Mà hai anh đến đây làm gì vậy? – Hạ Đồng sực nhớ hỏi

– Để thăm em. – đồng loạt Thiên cùng Khiết Đạt cùng nhau trả lời

– Thăm em? Không cần nhất thiết phải thế đâu, dù gì hết ngày mai em cũng về rồi.

– Cần chứ, sao lại không? – Khiết Đạt cười hít cả mắt nói

– Chị hai.

Cô còn định nói thì Tiểu Lạc đã níu tay cô, thanh âm trong sáng vang lên.

– A, Tiểu Lạc, đây là bạn của anh Dương Tử. Đây là anh Khiết Đạt, còn đây là anh Thiên. – Hạ Đồng quên mất Tiểu Lạc, vội giới thiệu hai anh cho Tiểu Lạc.

– Chào Tiểu Lạc, anh là anh Khiết Đạt, có phải anh rất đẹp trai không,? – Khiết Đạt hài hước nói với Tiểu Lạc

– Anh đẹp trai, nhưng mà anh vẫn thua anh Dương Tử. – Tiểu Lạc rất thẳng thắng trả lời

– Xì, Dương Tử còn thua xa anh đó, nói cho em biết nha, anh đây là đẹp trai nhất. – Khiết Đạt dương dương tự đắc nói

– Anh Thiên, mình vào nhà đi. – Hạ Đồng ngó lơ Khiết Đạt, sau đó cùng Thiên và Tiểu Lạc vào nhà tình thương

– Nè nè hai cái người kia. – Khiết Đạt quay sang la lên

– Anh đúng là tự tin thái quá. – Thi nãy giờ không nói gì, y như không hề có mặt ở đây, bị thái độ của Khiết Đạt làm bật cười nói

– Em là ai nữa đây? – Khiết Đạt nhanh chóng gạt bỏ sự thờ ơ của hai người kia, nhìn Thi hỏi

– Chào anh, em là Thi, bạn của Hạ Đồng. – Thi lịch sự nói

– Chào em, nếu em muốn sau này có thể kêu anh bằng anh đẹp trai, chứ đừng như Hạ Đồng, không chịu khen anh tí nào. – Khiết Đạt vui vẻ tự tin nói

– Được được anh đẹp trai. – Thi buồn cười nói

– Sao mà bạn của Hạ Đồng lại hiểu lý lẽ hơn em ấy nhỉ?

– Được rồi anh đẹp trai, anh mau vào đi. – Thi khẽ lắc đầu, sau đó đẩy anh vào nhà tình thương

Lần đầu tiên, Thi cảm thấy một người con trai lại đẹp đến mức này!!!

Hạ Đồng phải công nhận, độ tự tin của Khiết Đạt là chín mươi phần trăm thì không ai xứng với một trăm phần trăm cả, cái gì mà anh Khiết Đạt đẹp trai, gì mà anh rất tài giỏi, lại còn ai yêu anh, sẽ rất hạnh phục. Cô nghe xong, quả thật vừa buồn cười vừa khen cho sự tự tin của anh.

– Nào nào, lại đây, anh Khiết Đạt đẹp trai sẽ chơi với các em chịu không? – Khiết Đạt đứng giữa những đứa con nít, nói

– Dạ được. – mấy đứa trẻ kháu khỉnh trả lời

– Chị Thi cũng chơi với tụi em có chịu không nè? – Thi cười tươi nói

– Được ạ.

– Bây giờ nha, anh Khiết Đạt đẹp trai sẽ bịt mắt lại bắt các em, nhiệm vụ của chị Thi là bảo vệ các em.

Nhanh chóng, Khiết Đạt bị tấm vải bịt mắt lại, Hạ Đồng ngồi xem lại thấy vui trong lòng, nhìn Khiết Đạt cùng Thi vui đùa với đám trẻ, hình ảnh thật hạnh phúc.

– Ở đây thật vui. – Thiên ngồi cạnh cô, nói

– Đúng vậy, nhìn mấy đứa trẻ vui đùa em cảm thấy rất vui. – Hạ Đồng đáp

– Anh cũng thấy như vậy, nhìn bọn chúng lại nhớ đến mình lúc nhỏ.

Hạ Đồng không trả lời, im lặng nhìn đám trẻ chơi đùa với Khiết Đạt cùng Thi, tuổi thơ của cô, là đầy rẫy sự đau khổ.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất