Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Chuyện tình hoàng gia » Phần 139

Chuyện tình hoàng gia

Phần 139

Tối đến, như lời đã nói ông bà Phùng chuẩn bị một bữa tiệc nướng ngoài trời cho đoàn người của cô, thức ăn là những que xiên nướng như xúc xích, thịt bò, chân gà… còn có thức uống là mấy lon nước ngọt.

Hạ Đồng cùng Bạch Mai vui vẻ đứng nướng mấy que xiên, còn Khiết Đạt và Đình Hiên thì bày nước ngọt, dĩa, khăn giấy lên chiếc bàn dài làm bằng gỗ, Dương Tử và Lăng Hạo thì cao cả hơn, canh cho lửa nướng không bị tắt mặc dù hai anh ý ai không giống ai hay cãi cọ nhau, còn Sa Sa thì bám díu ngồi cạnh Dương Tử.

– Oa, cái này chín rồi nè. – Hạ Đồng cầm que xiên xúc xích lên, mắt sáng rực

– Đây là que xiên xúc xích Hạ Đồng nướng chín đầu tiên, phải là anh ăn. – Lăng Hạo mặt hết mức sáng lạng, nhìn cô cười lấy lòng

– Xin lỗi, em phải ăn trước. – Hạ Đồng khôn lanh đáp

– Em phải cho bạn trai em ăn chứ? – Lăng Hạo không đồng ý, phản ánh

– Ơ, anh là bạn trai nhưng mà em nướng nên em phải ăn nó trước. – Hạ Đồng vô tội nói

– Cái gì chứ? Em rõ ràng không thương anh.

– Ơ, anh thế là sao? Muốn ăn vạ hay gì?

– Đây là cây xiên em nướng chín đầu tiên, phải cho anh ăn chứ? Hạ Đồng…

– Thôi, em cho bà Phùng ăn cho công bằng.

Nói xong cô quay người cầm xiên xúc xích đem cho bà Phùng đang chuẩn bị than ọi người nướng.

– Ách, bạn gái gì mà vô tâm. – Lăng Hạo bất mãn ngồi xuống ghế, tay cầm cây sắt đẩy đẩy mấy cục than đang nằm dưới vĩ nướng

– Thật là hâm mộ cả hai. – Sa Sa nhìn Lăng Hạo, người thì ngồi sát Dương Tử như cố ý nói lớn

– Có gì mà hâm mộ? Chả bằng… – Lăng Hạo khóe môi mang theo ý cười, nhìn Sa Sa

– Hai người thật hạnh phúc, khiến tôi rất ngưỡng một nha. – Sa Sa hiểu ý Lăng Hạo, thoải mái cười

– Sa Sa, không phải cô cũng làm người khác hâm mộ sao? – Lăng Hạo nói, đồng thời nhìn Dương Tử

Mà Dương Tử tay cầm cây sắt vẫn lo giữ lửa cho than để mọi người nướng, không quan tâm đến những lời vừa rồi, đôi mắt đen sâu thẳm chỉ tồn tại lạnh lẽo cũng không bắt được tâm tư cùng suy nghĩ của anh.

– Hết than rồi tôi đi lấy thêm than.

Nói xong câu đó Dương Tử đứng lên, bước vào trong nhà tìm bà Phùng.

Sa Sa không vui nhìn tấm lưng của anh, anh luôn lạnh nhạt như thế, xem cô như không khí, đối với cô đó là sỉ nhục, là vô tâm, làm sao cô chịu nổi??? Dương Tử, anh đừng có quá đáng…

Dương Tử vào trong nhà, định đi tìm bà Phùng để lấy thêm than lại chạm mặt Hạ Đồng, ánh mắt anh khẽ động.

Hạ Đồng cầm que xiên lúc nãy, định đi ra ngoài tiếp tục nước lại thấy có người đứng trước mặt, ngước đầu lên lại thấy anh, có chút né tránh nhưng cô nhanh chóng giấu đi.

– Anh vào lấy gì sao? – Hạ Đồng nhìn anh, hỏi

– Hết than rồi định tìm bà Phùng lấy thêm than.

– À, bà Phùng ở sau bếp ấy, anh vào lấy đi. – Hạ Đồng chỉ vào bếp

– Ừ. Cái đó, sao vẫn chưa đưa cho bà Phùng? – Dương Tử dừng một chút chỉ tay về cây xiên

– Bà Phùng nói không ăn, tôi nói thế nào bà cũng từ chối, nên tôi định đem ra ngoài. – Hạ Đồng hơi cười nhẹ nói

– Ừ.

– Ăn không? – Hạ Đồng lại đột nhiên đưa que xiên đến trước mặt anh, cười hỏi

Thật ra lúc nãy cô định đem ra cho Lăng Hạo nhưng mà anh lại nói đây là cây que xiên đầu tiên cô nướng, chuyện đó không đáng nói nhưng khi Lăng Hạo nhắc đến thì cô lại thấy, bản thân muốn dành nó cho Dương Tử… Là vì cô quá tham lam, đã có Lăng Hạo lại nghĩ đến người con trai khác.

Dương Tử đứng yên nhìn cô, trong lòng lại rất vui.

– Không ăn thì thôi. – Hạ Đồng thấy anh không nói gì cứ nhìn cô cứ tưởng anh chê không ăn định lấy về thì anh đã vươn tay ra cầm lấy

– Cảm ơn. – nói một tiếng từ trước đến giờ chưa nghĩ đến sẽ nói

– Chỉ là que xiên thôi, cảm ơn gì chứ.

– Nhưng mà ý nghĩa rất lớn, đây là que xiên em đầu tiên nướng.

– Rốt cục cũng chui vào bụng cả thôi, ý nghĩ gì. Không nói nữa tôi ra nướng tiếp. – Hạ Đồng thái độ như rất bình thường không thèm quan tâm sau đó bước đi

Dương Tử hơi nâng môi, nhìn que xiên, đới với em nó không ý nghĩa gì nhưng mà với anh, nó có ý nghĩa rất lớn, một que xiên không có gì đặc biệt nhưng là que xiên em lần đầu nướng lấy dành cho anh ăn, quả thật là khác.

– Rõ ràng còn yêu, vì sao không tin anh lần nữa?

Sau khi đã nướng đồ ăn xong, ăn cũng xong xui, mọi người lại nhúm lửa sau đó cả đám người bu quanh đống lửa đó, Hạ Đồng thì ngồi kế Lăng Hạo và Bạch Mai còn Dương Tử ngồi đối diện cô đương nhiên Sa Sa ngồi kế, kế nữa là Khiết Đạt và Đình Hiên.

Ai mà ngờ tên Khiết Đạt lại bày trò, lôi mấy lon bia đem theo ra mỗi người một lon, bảo là như thế càng tăng kịch tính, càng vui.

Kịch tính vui đâu chẳng thấy, chỉ thấy uống vào chắc chắn sẽ say, sẽ có chuyện!!!

– Hay là chúng ta chơi trò gì đi. – Khiết Đạt đề nghị

– Tớ không đồng ý. – lặp tức Dương Tử và Lăng Hạo đồng thanh từ chối

– Hai cậu giở trò gì thế? – Khiết Đạt cau có nói

– Trò của cậu chỉ toàn gây rắc rối, dở hơi. – Dương Tử không khách sáo nói

– Thế cậu thử bày trò chơi xem? Chẳng lẽ cả đám cứ ngồi nhìn đống lửa này. – Khiết Đạt phản bác

– Như thế còn hơn cho cậu bày trò.

– Chúng ta, thử chơi cũng được mà. – Bạch Mai đưa ý kiến

– Em thấy cũng được, chơi cho vui thôi. – Hạ Đồng nói tiếp

– Cái gì chứ chuyện này anh tán thành với Dương Tử, Khiết Đạt cậu ta chỉ bày trò không đâu. – Lăng Hạo ngồi bên cạnh cô, nói

– Aiss… Đình Hiên, nói một câu công bằng xem. – Khiết Đạt quay sang Đình Hiên, đánh ánh mắt đe dọa

– Cái đó… vẫn là nghe theo số đông. – Đình Hiên nhìn Khiết Đạt, nói một câu cho an toàn

– Không biết, ở đây bảy người, ba đồng ý hai không đồng ý, Sa Sa chắc chắn sẽ như Đình Hiên cho nên đa số hơn tỉ số, chơi. – Khiết Đạt nói

Sa Sa không nói gì, cô ta cũng muốn xem Khiết Đạt bày trò gì nữa đây, trò của cậu ta toàn là những trò kì quái.

Dương Tử cau mày, chắc chắn sắp có rắc rối.

– Tớ nảy ra một ý rất hay. – Khiết Đạt mắt sáng rực, trong đầu suy nghĩ ra ý không tốt

– Là trò gì? – Hạ Đồng cũng ham vui hỏi

– Rất đơn giản, trò này cần hai nam một nữ, tớ đã chọn được người chơi rồi. Hạ Đồng, Dương Tử, Lăng Hạo, ba người sẽ chơi trò này. – Khiết Đạt ý cười sâu xa

Đồng loạt cả ba đều nhíu mày mà Sa Sa khuôn mặt không vui biểu lộ rõ ra, mà Bạch Mai và Đình Hiên lại ngồi im xem trò vui.

– Cậu lại muốn bày trò gì? – Lăng Hạo khó chịu hỏi

– Chỉ là chơi cho vui thôi mà, làm gì căng thế? – Khiết Đạt cười xòa

– Tốt nhất đừng quá đà, nếu không…

– Ok, ok…

Dương Tử, coi như người bạn này tốt với cậu hết lòng rồi, ráng mà tận dụng.

– Thể loại như sau tôi hỏi hai người con trai một câu liên quan đến Hạ Đồng, nếu ai nói dối thì phải uống một lon bia, còn nói thật thì làm một chuyện tôi yêu cầu, chẳng hạn như hôn, ôm…

– Cái gì? Ở đâu ra cái quy luật này thế? Không chơi.

Hạ Đồng kinh hoàng, luật rừng sao? Nói th sao lại hôn cô? Chết cũng không chơi.

– Tớ phản đối. – Lăng Hạo lập tức không đồng ý

Dù sao cô cũng là bạn gái anh, để cô bị Dương Tử hôn sao? Làm gì anh để nó xảy ra.

– Cậu không có quyền phản đối, cậu đã đồng ý chơi nên phải chơi thôi, còn không cậu nhận thua cứ để Dương Tử hôn Hạ Đồng vậy. – Khiết Đạt nhún vai

– Vương Khiết Đạt… – Lăng Hạo mặt tối sầm nghiến răng ken két gọi tên Khiết Đạt

Trò chơi này rõ ràng vô lí, rất vô lí, tìm khắp nơi cũng không ai lại chơi trò này cả, đúng là tên chuyên nghĩ ra trò không đâu, dở hơi.

Sa Sa sắc mặt không tốt, đen như cục than, rõ ràng là cố ý tác hợp Hạ Đồng và Dương Tử còn gì.

Đình Hiên cùng Bạch Mai lại cười trộm, thích thú với trò này, Đình Hiên lại muốn xem long tranh hổ đấu hai tên này mà đối đầu nhau chắc chắn sẽ có trò hay để xem, Bạch Mai thì rất thích thú trò này rất hay để con rắn độc Kim Sa Sa tức giận một phen làm hả dạ Bạch Mai.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất