Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường » Phần 141

Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường

Phần 141

Y Y âm trầm cười, không biết biểu tình trên mặt đã hoàn toàn rơi vào đôi mắt sắc bén của Mẫn Hách, hắn nếch môi, cố nén ý cười bật lên thành tiếng.

Đãi toàn bộ vết thương trên người nàngxử lý thỏa đáng, nhìn váy bị xé toạc làm hai, xòe ra như lá củ cải, không khỏi nhíu mày.

“Hoàng nhi, còn chưa xong? Muốn mẫu hậu tự mình đi vào sao?” Ngồi ở đại sảnh, Hoàng thục phi chờ đến không còn kiên nhẫn, thanh âm trầm xuống, nhìn lư hương khói trắng bay vòng, vươn bàn tay mềm như ngọc, sửa sang lại làn váy hoa lệ, tiếng nói tuy trầm, nhưng vẫn đủ để cho hai người bên trong nghe được rõ ràng rành mạch.

Sau khi phân phó cho cung nữ giúp Y Y đổi một bộ quần áo cùng với đệm chăn sạch sẽ, Mẫn Hách thế này mới mỉm cười đi ra.

Vừa ra ngoài đã nhìn thấy mẫu phi sắc mặt nặng nề ngồi bên bàn trà, cúi đầu liếc mắt nhìn mình một cái, bộ dáng hờn giận ra mặt, ánh mắt chợt lóe, thùy hạ mi mắt, thu liễm ý cười trên khóe môi, im lặng ngồi vào vị trí kế bên người mẫu hậu.

“Như thế nào, con thật đúng là tính lập nàng làm Vương phi?” Nhu nhu mi tâm, Hoàng thục phi hít sâu một hơi, nghiêng mặt, nhẹ nhàng nắm lấy tay Mẫn Hách

“Mẫn Hách, con phải biết rằng, bao nhiêu năm qua, mẫu hậu tổn hao biết bao tâm huyết mới có thể giúp con bước lên vị trí ngày hôm nay, lúc này, nếu là vì một kẻ dân đen mà phá vỡ hết tất cả những gì bấy lâu gầy dựng, mẫu hậu không thể không phản đối!”

Trước không nói đến xuất thân của nàng, chỉ riêng việc nàng đi theo Phù Vân Khâu Trạch nhiều năm như vậy, ở lại phủ Vương gia, thật đúng là “nuôi ong tai áo, nuôi khỉ dòm nhà”, hậu quả khó lường.

Ngón trỏ cùng ngón giữa nhịp nhịp trên mặt bàn, trầm mặc một lát, ngẩng đầu chống lại dung nhan phẫn nộ của mẫu hậu, chua sót cười, hắn làm sao giải thích cho mẫu hậu hiểu chuyện kiếp trước đây? Chỉ sợ, làm người sợ hãi.

“Mẫu hậu, nhi thần không phải không rõ nỗi khổ tâm của người, nhưng, nếu là thích, không thể đổi dời, không phải sao?” Khóe mắt nhẹ nhàng lướt qua thân ảnh cứng đờ sau bức rèm che, không khỏi mỉm cười,“Tựa như người đã từng nói, năm đó mẫu hậu yêu thương phụ thân của nhi thần, cho nên, mặc dù phải chia lìa, không thể gặp nhau, cũng mãi mãi không thể quên đi.”

Nàng, không có nghe lầm chứ? Thích…… Y Y tùy ý để các cung nữ cẩn thận thay quần áo cho chúng mình, nghe hắn cùng Hoàng thục phi nói chuyện, nhất thời đầu óc nàng trống rỗng, khẳng định là nói đùa!

Đột nhiên nhớ đến chuyện cũ, hốc mắt đột nhiên phiếm hồng, mất tự nhiên quay đầu đi chỗ khác, nếu không phải có Mẫn Hách bên cạnh, chỉ sợ chính mình đã sớm không còn trên nhân thế đi?

Mấy năm nay, nàng dày vò, vì muốn có được tự do, nên phải chịu đựng sự tịch mịch chốn cung đình, chịu đựng ánh mắt khinh thường của mọi người,

rốt cục đi tới hôm nay, nhưng mà, ít nhất nàng cũng có một lý do để chịu đựng, còn hắn, sao lại đi yêu thích một địch nhân, vì cớ gì?

“Chuyện này không giống, mẫu hậu cùng phụ thân của con là thanh mai trúc mã, không ai trở ngại đến tiền đồ của ai, Mẫn Hách, con thì khác, con sắp bước lên ngôi vị hoàng đế, đến lúc đó vô luận là ai, mẫu hậu cũng sẽ không ngăn cản, cho dù là nàng, nhưng con, hiện tại lại vì nàng mà ngay cả ngôi vị hoàng đế cũng bỏ qua, chẳng phải là làm mẫu hậu rất thương tâm sao?” Nhẹ nhàng chà lau nước mắt, nàng lạnh lùng nói, hai mắt sắc bén liếc về phía bức rèm che, chỉ hận không thể đem nữ tử kia bầm thây vạn đoạn.

Khẽ thở dài, Mẫn Hách nghiêng người, che khuất tầm mắt của nàng, đôi mắt phượng khẽ nhắm lại, vươn bàn tay con lại, vỗ nhẹ tấm lưng mảnh khảnh của nàng.

Thì ra, mẫu hậu chính là chấp nhất điểm này, cũng không phải thật sự muốn phản đối.

“Mẫu hậu, người nên biết, thế cục hiện tại, dù nhi thần thật sự đi lên ngôi vị hoàng đế, cũng chỉ có thể gánh lên người một cái đắc tội danh nghịch thần tặc tử, kể từ đó, danh dự của bộ tộc Tuyệt La cũng sẽ tuột dốc không phanh, đây hẳn không phải là điều người mong đợi đi?” tinh quang chợt lóe, nhếch khóe môi, cả người hắn toát ra phong thái đế vương, uy nghiêm kiên định.

Khẽ mở môi đỏ mọng, nhưng cũng không cách nào nói ra lý do để phản bác lại, nàng sao lại không biết suy nghĩ của con trai, nữ nhân kia đúng là “hồng nhan họa thủy”, nếu như không chú ý tốt, chỉ sợ……

Sát khí trong đôi mắt vừa hiện, lập tức biến mất đi xuống, nàng vuốt ve bàn tay to của hắn.

“Mẫu hậu hiểu được, nhưng mà, vương vị Vương phi này, ai cũng đều có thể làm, nhưng chỉ mỗi nàng là không được, hoàng nhi, chi bằng mấy ngày sau, mẫu hậu thay con tìm một nữ nhi, con nhà vương phủ quan lại nào đó xứng với chúng ta, có được không?”

“Không cần, mẫu hậu, người hẳn là rất rõ ràng, nhi thần đã từng nói qua, nước đổ khó hốt.” Hắn nghe ra ý tứ trong lời nói của mẫu hậu, nhẹ nhàng rút tay về, đứng lên, tựa vào bệ cửa sổ, phong thái vân đạm phong kinh, tuấn mị như mỹ nam từ trong tranh vẽ.

Lửa giận vốn đã tắt nay lại dấy lên, Hoàng thục phi tao nhã đứng dậy, dẫm nát tấm thảm mềm mại, nàng nheo lại mi mắt.

“Con cũng nên biết tính cách của mẫu hậu, người không nên giữ, tuyệt không giữ lại, cho dù con hận mẫu hậu cũng tốt, mẫu hậu cũng không thuận theo con.” nàng cố ý phóng đại tiếng nói.

Bọn họ nháo càng là lợi hại, nói không chừng cơ hội mình rời đi vương phủ lại càng lớn.

“Mẫu hậu, những lời này người nói là thật sao?” Mẫn Hách mặt trầm xuống, đôi mắt mặc sắc nhấc lên cuộn sóng,“Nếu là thật, nhi thần cũng muốn nói cho mẫu hậu một câu, phản đối của người vô hiệu, uy hiếρ của người cũng không hiệu quả.”

“Đông!” Nghe lén đến đây, đầu vươn ra quá, đụng vào đầu giường.

Hắn nghĩ nơi này là toà án sao? Còn “phản đối vô hiệu”…… Nhưng mà, vì sao hắn lại không tiếc vì mình mà cùng Hoàng thục phi to tiếng? Khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng khôi phục huyết sắc, hai hàng lông mày gắt gao nhăn lại, nghĩ mãi không ra.

“Hoàng nhi!”

Một tiếng rít giận xuyên qua kẽ răng, Hoàng thục phi một tay chỉ về hướng rèm che, tức giận đến toàn thân run run

“Chẳng lẽ nàng ta đối với con mà nói so với mẫu hậu còn quan trọng hơn sao? Con vì nàng mà chống đối mẫu hậu!” tay kia tưc giận hất tung chén trà, “loảng xoảng”, chén ngọc vỡ nát, nước trà bắn tung khắp nơi.

Nước trà màu cam nhạt tích lạc trên làn váy vàng ánh kim, nàng ngay cả mày cũng không nhăn, chỉ là mở to đôi mắt, nhìn chằm chằm hoàng nhi của mình.

Thấy vậy, Mẫn Hách thở dài một hơi, bước tới, nửa quỳ ở trước mặt của nàng.

Lấy khăn tay trong lòng ra, nhẹ nhàng chà lau vết bẩn trên làn váy, dung nhan tuấn mị cũng thoáng một tầng sầu lo, u buồn.

“Ở trong lòng Mẫn Hách, mẫu hậu luôn luôn là người nhi thần yêu thương nhất, nhưng mà, hiện nay, nhi thần chỉ mong, mẫu hậu hãy hiểu cho cảm thụ của thần nhi một lần.” Dứt lời, hắn nhẹ nhàng đứng dậy.

Không hề nhìn về phía Hoàng thục phi đang bất động, phất phất tro bụi phía trên đầu gối, bạc thần đỏ tươi khinh mân, xoay người, đi vào phòng.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất