Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường » Phần 102

Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường

Phần 102

Lúc này, đoàn người đang quì xuống hành lễ trên dãy hành lang dài, không người nào chú ý tới một thân ảnh màu đỏ diễm lệ lặng lẽ đứng ở một bên, trên tay áo thêu kim điệp, bách hoa tú đõ thẫm rực rỡ, thắt lưng là một đai lưng nạm ngọc kết chỉ vàng óng ánh sáng rực, gương mặt đeo một mặt nạ hoa sen đỏ tươi, mặc dù che khuất nửa khuôn mặt, nhưng vẫn dễ dàng nhận ra vẻ tuấn tú bất phàm, bạc môi cong cong, lộ ra một chút yêu tà, ngạo nghễ quan sát cảnh tượng đang diễn ra trước mặt.

Sầm Nhi tựa hồ có chút không biết phải làm thế nào, xấu hổ nhìn về phía Y Y, trong khoảng thời gian ngắn, cứ ngơ ngác đứng bất động ở nơi đó.

Bách quan đang cúi đầu, quỳ trên mặt đất không thấy có sự phản bác nào, cư nhiên hiểu lầm, người họ đang làm lễ triều bái là Y Y – hoàng phi đương triều, không ai trong số họ hay biết người trước mặt họ là Sầm Nhi – công chúa La Phu quốc.

“Mẫn Hách Vương gia thật là có nhã hứng, nhiều năm không gặp, vẫn là thích trầm lặng không nói, cười lạnh mà thôi.”

Vẫn chưa đem mặt nạ khổng tước trên mặt tháo xuống, Y Y giương mắt nhìn nam tử đang đứng dưới ánh trăng, mặc dù cố ý tránh được mười năm, nhưng vẫn sẽ có ngày tương ngộ, tránh cũng không tránh được, hơn nữa, nàng dám đánh cược, mặt nạ của Sầm Nhi là hắn cố ý làm rơi ra.

Có phải dung mạo chân chính của Sầm Nhi, hắm đã biết rõ ràng từ trước?

“Nga? Nhiều năm không thấy, xem ra hoàng phi đổ còn nhớ rõ sở thích của bổn vương,”

Nhẹ nhàng di chuyển cước bộ, hắn chậm rãi tiến lên,“Bất quá, triều thần dường như không giống như bổn vương “nhớ” hoàng phi, thật giả đều không phân được, thú vị.” Cúi đầu cười.

Tiến lên, dùng ngón trỏ khinh nâng cằm dưới của một vị lão thần, chỉ vào Sầm Nhi: “Liễu đại nhân, đây chính là hoàng phi?”

Triều thần nãy giờ im lặng nghe hai người trao đổi qua lại, đầu óc đã có điểm choáng váng, Liễu đại nhân lại bị Mẫn Hách Vương gia nâng cằm lên, cuống quít tháo xuống mặt nạ trên mặt, cố gắng mở to hai mắt nhìn về phía người Vương gia đang chỉ.

“Thật là hoàng phi!”

Liễu đại nhân thở dài một hơi, thầm nghĩ mình cũng thật may mắn, nhiều năm làm việc cho hoàng gia, ở trong cung cũng gặp qua hoàng phi vài lần, nếu không, thật đúng là đáp không được.

Mà hắn cùng mọi người xung quanh cũng không rõ Vương gia vì sao lại hỏi một câu như thế, không hẹn, đều vụng trộm liếc mắt về phía nữ tử đang đứng, không phải hoàng phi thì còn có thể là ai chứ?

“Ta, ta không phải……”

Sầm Nhi sốt ruột, lôi kéo cổ tay áo của Y Y, ánh mắt long lanh nhìn nàng.

“Như thế nào, hoàng phi, xem ra, quả thực chỉ có bổn vương nhớ rõ ngươi, Trung thu năm nay, thật đúng là thú vị, không thể ngờ, ngay cả phượng phúc, cũng sẽ bị mọi người quên lãng.”

Khẩu ngữ ra vẻ vô cùng đáng tiếc, nhưng tận sâu đáy mắt lại toát lên một tia châm chọc.

Lập tức, mọi người đang quỳ cùng Liễu đại nhân sợ hãi nhìn theo tầm mắt của Mẫn Hách vương gia, bấy giờ mới phát hiện, bên cạnh “hoàng phi” còn có một nữ tử, người này, vóc người cùng hoàng phi tương đương, nhưng trên mặt lại mang mặt nạ khổng tước, thật không biết là người phương nào.

“Vương gia, vốn là Trung thu chi nguyệt, ánh trăng mông lung, mỗi người ai cũng bị cảnh sắc trước mắt mê hoặc, nhận không ra bản phi, cũng là lẽ thường, bất quá, Vương gia cố ý dẫn lối đưa đường, khiến Liễu đại nhân nhận sai, như vậy dường như mới không hợp tình hợp lý.” Nữ tử mang mặt nạ khổng tước lạnh lùng mở miệng.

Toàn thân váy liền áo một màu tím nhạt, chân váy thêu hoa văn tú liên (hoa sen) thanh lệ, ẩn mình bên những tán lá xanh non được kết bằng chỉ bạc, vòng eo tinh tế được tô điểm bằng một dải lụa mềm thanh thoát, nữ tử giống như một đoàn Phù Vân, nhẹ nhàng bay tới bên cạnh Mẫn Hách Vương gia, thủ nhất xả, đem mặt nạ hoa sen kéo xuống, gương mặt tuấn lãng lộ ra hoàn toàn, dưới ánh trăng, đôi mắt tà nghễ càng tăng thêm một tầng ma lực, yêu mị đến kinh người.

Đám đại thần, quan viên xung quanh không khỏi vì hành động của nữ tử này mà hít một ngụm khí lạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, phải biết rằng, Vương gia tính tình vô cùng khó đoán, cả người hắn luôn toát ra một loại khí chất cực kì nguy hiểm, làm người khác kính sợ, không dám tiếp cận, cho nên, chưa từng có ai, dám có hành động bất kính như vậy đối với Vương gia.

Trong nháy mắt, hai người lập tức trở thành tiêu điểm, không khí ngưng trọng, ngay cả tiếng hô hấp cũng nghe được rõ ràng, Sầm Nhi kinh hoảng, đáy mắt xẹt qua một tia âm vụ, nhưng chỉ trong nháy mắt, lại khôi phục bình tĩnh, nũng nịu, sợ hãi giống như đứa nhỏ, lôi kéo cổ tay áo Y Y.

“Lần đầu tiên, có người can đảm dám làm thế này với bổn vương, lại còn là một nữ nhân.”

Hắn khẽ liếc mắt nhìn mặt nạ trong tay nàng, không giận mà lại mỉm cười, mị nhãn sinh tư “Bất quá, nữ tử dám khiêu chiến với bổn vương, cũng chỉ có một mình ngươi.”

Nói xong, ngón tay thon dài vươn ra, muốn kéo mặt nạ hoa sen trở về, trong giấy phút khẽ chạm vào ngón tay mềm mại kia, trong đáy mắt bỗng xuất hiện một tia cảm xúc phức tạp, không thể giải thích.

Không rõ hắn rốt cuộc muốn nói cái gì, rốt cuộc là đang khen nàng dũng cảm hay là cười nhạo nàng “lấy trứng chọi đá” không biết tự lượng sức mình?

Thấy hắn tựa hồ muốn thu hồi mặt nạ trong tay mình, Y Y cũng không có ý níu kéo, hai ngón tay buông lỏng, nàng chỉ là muốn trả đũa lại hắn, cũng không định giữ lấy đồ của hắn.

“Đa tạ Vương gia tán thưởng!”

Cứ cho rằng lời nói kia là tán dương, nàng hạ thấp người, đôi môi anh đào nở một nụ cười ôn nhu, xinh đẹp.

Mẫn Hách không nói gì, lặng lẽ quan sát khuôn mặt lấp lánh ý cười, trầm tư một lát, cũng lại phủ mị cười, đem mặt nạ một lần nữa mang hồi trên mặt.

“Hoàng phi!”

Một tiếng kêu sợ hãi đột nhiên vang lên, cách đó không xa, một thân ảnh xanh biếc chạy vội lại đây, cung kính đối nữ tử mang mặt nạ khổng tước hạ thấp người, phúc thân hành lễ

“Hoàng Thượng mệnh nô tỳ tìm hoàng phi trở về, đại điển thưởng nguyệt (ngắm trăng) sắp bắt đầu.”

Vừa nói, Tiểu Thanh một bên lén lút liếc mắt nhìn về thân ảnh hồng sắc bên cạnh, tháo mặt nạ xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn vì lúc nãy gấp rút chạy đến mà hồng nhuận một mảnh.

“Nàng là hoàng phi?”

Liễu đại nhân đang quỳ trên mặt đất, nhịn không được thốt ra, ngây ngốc nhìn nhìn nữ tử mang mặt nạ khổng tước, không có khả năng a, bộ dáng hoàng phi chính mình như thế nào không nhớ rõ, hoàng phi phải là nữ tử đang đứng bên cạnh mới đúng nha!

Những quan viên chưa từng gặp qua dung mạo của hoàng phi đã không phân rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, quỳ trên mặt đất không dám ra tiếng, chỉ sợ chính mình nói lỡ lời, đừng nói là ô sa (mão quan), ngay cả thủ cấp (cái đầu)cũng khó mà giữ được.

“Vị này, Liễu đại nhân phải không? Người nhận lầm rồi, ta là công chúa La Phu quốc, đứng ở bên cạnh ta, vị này, mới là hoàng phi.”

Sầm Nhi ôn hòa cười cười, chỉ vào nữ tử bên cạnh.

“Chính là Sầm Nhi cùng hoàng phi diện mạo có vẻ tương tự, cho nên người mới có thể nhận lầm.”

Cái gì!

Lời này vừa nói ra, giống như có một quả bom dội thẳng vào đầu Liễu đại nhân, trên đời này, còn có người cùng hoàng phi bộ dạng giống nhau như hai giọt nước sao?

“Thôi, việc nhỏ không cần để ý, vi phạm lần đầu có thể niệm tình bỏ qua, không cần truy cứu tội danh. Liễu đại nhân không cần chú ý.”

Y Y trừng mắt, liếc nhìn nam tử cao ngọa đang đứng một bên, ôm cánh tay, miệng giương lên một nụ cười chế giễu như là đang xem kịch vui, sau, quay đầu nhìn về phía Tiểu Thanh, mềm giọng nói:

“Tiểu Thanh, ngươi như thế nào lại nhận ra bản phi ?”

Dù nói như thế nào, dựa vào diện mạo mà kết luận, Tiểu Thanh cũng phải giống như mọi người, nhìn lầm Sầm Nhi là nàng mới đúng, nhưng Tiểu Thanh từ xa đã nhắm thẳng hướng nàng mà chạy đến, hơn nữa, ánh mắt còn rất kiên định.

Tiểu Thanh mờ mịt ngẩng đầu, đôi mắt màu bạc khinh trát.

“Bởi vì hoàng phi là mang mặt nạ khổng tước, mặc y phục màu tím.” Tất cả những thứ này đều là nàng tự tay vì hoàng phi chuẩn bị, như thế nào khả năng sai được?

Nguyên lai là như vậy!

“Vi phạm lần đầu niệm tình tha thứ, không cần truy cứu tội danh?” Lới nói này hình như cũng là dành cho chính nàng đi. Đồng tử trong mắt Mẫn Hách soi rõ bóng hình thiên hạ váy áo tú lệ, màu tím thanh thoát, rất hợp với nàng, mười năm cách biệt, nữ oa nhi ngày nào đã trở thành một mỹ nhân như hoa như ngọc, khuynh quốc khuynh thành. Mười năm, Phù Vân Khâu Trạch đã khé léo che dấu nàng, bảo hộ nàng, nhưng, trò chơi “linh miêu vờn chuột” này chỉ vừa mới bắt đầu, cùng chơi đi, hoàng phi Y Y.

“Sầm Nhi công chúa, hoan nghênh ngươi đến Lạc Tang quốc!”

Nghiêng thân, hắn tà mị kéo tay Sầm Nhi, trên mu bàn tay của nàng, nhẹ nhàng đặt xuông một nụ hôn.

Trò chơi, bắt đầu thôi!

Sầm Nhi khóe mắt hờn dỗi, liếc mắt một cái, lại cố tình ngượng ngùng cúi đầu.

“Sầm Nhi lần đầu tương ngộ, Mẫn Hách Vương gia.”

Khóe môi hồng nhạt giương lên một cười lạnh, Y Y nhìn hai người kẻ hát người hò, chỉ sợ, không phải lần đầu tiên gặp mặt đi? Kéo tay kia của Sầm Nhi, lập tức phẩy tay áo bỏ đi.

Phía sau, nụ cười yêu mị dưới ánh trắng lại nở rộ như trước……

—————————————

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất